/Rượu suông đắng nỗi nhớ nhà. Ta ngồi uống với mình ta hững hờ/ Thơ QUANG HUY

VIDEO

HỖ TRỢ

QUẢNG CÁO

LỊCH

LIÊN KẾT

TÔ NGỌC THẠCH

НИКОГДА Я НЕ БЫЛ НА БОСФОРЕ/ANH CHƯA TỪNG TỚI EO BIỂN BOSPHO

Eo biển Bosphore hiện đang là điểm nóng giữa Nga và Thổ. tongocthach.vn xin gửi bài thơ của nhà thơ Nga rất nổi tiếng Yesenin Sergei Aleksandrovich.


Сергей Александрович Есенин (21 сентября (3 октября) 1895(18951003), село Константиново, Рязанская губерния - 28 декабря 1925, Санкт-Петербург) -  Pусский поэт, представитель новокрестьянской поэзии, а в более позднем периоде творчества и имажинизма.

 

Yesenin Sergei Aleksandrovich (03/X/1895 tại Ryezan – 28/II/1925 Xanh Petecbua). Là thi sỹ Nga, đại diện thơ nông thôn mới, còn trong giai đoạn cuối của sự sáng tạo và chủ nghĩa hình tượng.

 

Есенин Сергей Александрович ( 1895 - 1925)

 
НИКОГДА Я НЕ БЫЛ НА БОСФОРЕ
 
Никогда я не был на Босфоре,
Ты меня не спрашивай о нём.
Я в твоих глазах увидел море,
Полыхающее голубым огнем.
 
Не ходил в Багдад я с караваном,
Не возил я шелк туда и хну.
Наклонись своим красивым станом,
На коленях дай мне отдохнуть.
 
Или снова, сколько ни проси я,
Для тебя навеки дела нет,
Что в далеком имени - Россия -
Я известный, признанный поэт.
 
У меня в душе звенит тальянка,
При луне собачий слышу лай.
Разве ты не хочешь, персиянка,
Увидать далекий синий край?
 
Я сюда приехал не от скуки -
Ты меня, незримая, звала.
И меня твои лебяжьи руки
Обвивали, словно два крыла.
 
Я давно ищу в судьбе покоя,
И хоть прошлой жизни не кляну,
Расскажи мне что-нибудь такое
Про твою веселую страну.
      
Заглуши в душе тоску тальянки,
Напои дыханьем свежих чар,
Чтобы я о дальней северянке
Не вздыхал, не думал, не скучал.
 
И хотя я не был на Босфоре -
Я тебе придумаю о нём.
Всё равно - глаза твои, как море,
Голубым колышутся огнём.

 

@@@

 

Yesenin Sergei Aleksandrovich (1895 - 1925)

 
ANH CHƯA TỪNG TỚI EO BIỂN BOSPHO
 
Anh chưa từng tới eo biển Bospho* 
Xin đừng hỏi anh về miền quê nơi đó.
Nhìn đôi mắt em, anh thấy như biển cả
Cháy bừng lên bằng ngọn lửa thiên thanh.
 
Anh chưa tới Bat-đa cùng đồng đội đi buôn 
Chưa mang theo lụa và Hoàng điều thuốc nhuộm.
Bằng tấm thân ngọc ngà của mình nghiêng xuống
Quỳ đôi chân mong được chút thảnh thơi.
 
Hay một lần, đừng hỏi nữa em ơi
Em mãi mãi một điều không biết 
Nước Nga trong cái tên muôn trùng tít tắp
Anh là chàng thi sĩ hào hoa.
 
Trong lòng anh vọng tiếng ta-lian-ka** 
Dưới ánh trăng nghe đâu đây chó sủa.
Phải chăng em, cô gái Ba Tư xứ sở
Không muốn thấy miền thăm thẳm xa xanh?
 
Anh đến đây không phải nỗi buồn riêng 
Em đã mời anh điều gì thầm kín.
Đôi tay em mịn màng trong trắng
Ghì siết anh, như đôi cánh thần tiên.
 
Từ khá lâu anh tìm chốn lặng yên
Dẫu cuộc đời đã qua, không lần nguyền rủa
Hãy nói điều gì cho anh đi, có thể
Về quê hương em vui nhộn khúc hoàn ca.
 
Hãy dịu đi nỗi buồn tâm hồn ta-lian-ka 
Bằng hơi thở ngợp tràn hương sắc
Để anh hướng về cô gái xa xăm phương bắc
Không thổn thức buồn rầu, không ngẫm ngợi trong mơ.
 
Dù anh chưa tới eo biển Bospho 
Nhưng tưởng tượng ra em ở miền quê đó.
Dẫu thế nào chăng, đôi mắt em như biển cả
Đang bừng lên  bằng ngọn lửa thiên thanh. 

__________
*Eo biển chia cắt phần châu Âu và châu Á, dài khoảng 30km, rộng 3.7 – 0.75km nối Địa Trung Hải và biển Đen.
** Phong cầm nhỏ.

 Tô Ngọc Thạch dịch (перевод): 1983