/Dễ trăm lần không dân cũng chịu. Khó vạn lần dân liệu cũng xong/. Thơ Thanh Tịnh

VIDEO

HỖ TRỢ

QUẢNG CÁO

LỊCH

LIÊN KẾT

Về thơ văn bạn bè

ĐÀN BÀ

Tuy vậy, có khi dài lời e chủ quan thiên kiến, chỉ xin bộc bạch sơ lược nhận thức hạn hẹp riêng mình.

ĐÀN  BÀ 

Nguyễn Thế Kiên


Có nhỏ lại
Trời vẫn xanh
Miền yêu
Một thoáng rùng mình
Vẫn thiêng!


Đêm cuồn cuộn
Đêm nằm nghiêng
Tàn…
Im lặng
Lại bùng lên nhiệm màu.


Em chín đỏ
Cõi thẳm sâu
Bao tơi tả, đỡ hai đầu đêm – em.


Dẫu nông nổi gọi thành tên
Kệ…
Em cứ cháy thành em: Đàn bà!


Tan mình vào cuộc sinh ra
Em mang thai cả hồn ta… mỗi ngày!


N.T.K

 

                                             Cảm nhận của  Nguyễn Thanh Tuyên :

 

CẢ GAN ĐỤNG NỬA ĐỊA CẦU
CẮT NGHĨA NÀO DỄ GÌ ĐÂU - ĐÀN BÀ
(N.T.T)
      Thế mà Kiên - Lục bát, một thầy tướng thầy bói cao tay đã bắt tóp được những nét đặc trưng của phần nửa thế gian. Thoáng qua nghe như thầy phán chung chung nửa nạc nửa mỡ, nửa kín nửa hở... mặc cho kẻ sòng mê mị cả tin.
       Nhưng, đâu phải. Nhà thơ Nguyễn Thế Kiên đang tích cực đổi mới, bằng phá cách, phá thể, nén ý, kiệm lời sao cho đa nghĩa, dày vỉa, giầu tầng 6/8 ... Anh hết lòng nâng tầm lục bát sao cho mỗi ngày một hiện đại hơn. Chưa gặp anh, nhưng tôi hiểu được mục đích dấn thân của tác giả. Với sở nguyện ấy anh đã có chỗ đứng riêng mình trong thể thơ truyền sống dễ viết và khó hay này.
       Và " Đàn bà " - người giữ Thiên chức vĩ đại duy trì sự sinh tồn sẽ thật tự hào mãi mãi là một đề tài lớn cho Thơ, vĩnh viễn là nơi nương náu của tâm hồn Thi sĩ :

                               Tan mình vào cuộc sinh ra
                       Em mang thai cả hồn ta… mỗi ngày!

Nguyễn Thế Kiên đã đánh giá Em như vậy đấy. Em mang thai hồn ta hay hồn ta luôn là mầm sinh trưởng trong Em ? Khó có giá trị nào lớn hơn thế. Nó choán trọn vẹn phần tâm linh hàng ngày trong sự sáng tạo của người thơ.
       Tôi rất thích từ " kệ ". Không phải là tặc lưỡi cho qua hay phó mặc nước chảy bèo trôi,  mà là "phớt "! Chả chấp chi sự đánh giá về giới của người đời. Miễn sao bản thân đã cống hiến hết mình và sống thật với chính mình :

                                Dẫu nông nổi gọi thành tên
                                Kệ…
                               Em cứ cháy thành em: Đàn bà!

Đây nữa, ở cõi thẳm sâu chín đỏ đến sắp rụng ấy, Nguyễn Thế Kiên đã dùng 8 từ như sau :

                                Bao tơi tả, đỡ hai đầu đêm – em.

        Câu thơ lạ hẳn bởi không còn câu nệ trần thuật. Tất cả dành cho người đọc dừng lại, chầm chậm nghĩ suy. " Hai đầu đêm " phải chăng là" chập tối " và " tang tảng sáng", còn người đỡ là em. Thế " Bao tơi tả ", tính từ trên chứa đựng gì (?). Những điều ấy, thôi hãy dành cho cảm thụ nghệ thuật, xin đừng nói thành lời...
    Cả bài thơ trên còn bao hàm nhiều cái hay, cái giỏi. Như ngắt câu 6 thành nhịp 3/3 cho đối ứng, cho tăng tốc độ thơ. Hoặc vắt câu sang dòng, hay chỉ dùng một từ đi kèm chấm lửng, cho án ngữ hẳn một dòng nhằm gợi sâu liên tưởng...Tác phẩm ngắn nhưng không ít khoảng để thẩm bình. Tuy vậy, có khi dài lời e chủ quan thiên kiến, chỉ xin bộc bạch sơ lược nhận thức hạn hẹp riêng mình.

 

                                                                 N.T.T