/Cỏn con một sợi lông mày. Mà đem cột trái đất này vào anh/ Thơ Trần Mạnh Hảo

VIDEO

HỖ TRỢ

QUẢNG CÁO

LỊCH

LIÊN KẾT

Văn xuôi

Con

Con trai tôi vừa ra khỏi cổng đi học, bỗng đột nhiên quay về. Không chờ tôi mở miệng, vợ tôi đã nhanh nhảu hỏi trước: “Lại quên mang cái gì phải không?”
Tác phẩm được người đọc Trung Quốc ưa thích:
                                                     
 
Con
 
Truyện mini: TRIỆU ÂN TRIẾT (Trung Quốc)
VŨ PHONG TẠO dịch
 
 
        Con trai tôi vừa ra khỏi cổng đi học, bỗng đột nhiên quay về. Không chờ tôi mở miệng, vợ tôi đã nhanh nhảu hỏi trước: “Lại quên mang cái gì phải không?”
Con trai tôi lắc đầu, vội vàng nói ngay: “Bố ơi! Nhanh đi tìm người mở khoá, đến mở cửa nhà ông già ở tầng hai đi! Đây là hẹn ước giữa con và ông ấy đấy!”
 
        Vào khoảng hai năm trước, gia đình chúng tôi chuyển đến toà nhà chung cư này. Bởi vì thuê chỗ ở tạm thời, nên tôi không hiểu kỹ tình hình của ông già ở trên tầng hai. Từ truyền miệng của những người láng giềng tôi được biết, ông già này sống một thân một mình, cũng không đi lại chơi bời với những người hàng xóm.
Lời nói của con trai khiến cho tôi ngớ người ra, không hiểu đầu cua tai nheo ra sao, bèn hỏi đầu đuôi gốc ngọn mọi chuyện.
 
Vào khoảng một năm trước, ông già đã giao hẹn với con trai tôi:
“Cháu ơi! Hàng ngày đi học đi qua nhà ông, gõ cửa nhà ông nhé! Nếu như ông không trả lời, thì nhờ cháu đi tìm người mở khoá, bảo họ mở khoá của nhà ông xem sao. Tuyệt đối không nên gọi số máy 110 để làm phiền bà con láng giềng. Mỗi ngày  ông bồi dưỡng cho cháu một tệ (tương đương 3.000 VNĐ) tiền “vất vả phí”, như vậy có được không?”
Con trai tôi mỗi ngày chỉ được gia đình cho năm hào tiền ăn quà, nên đã bị một đồng hấp dẫn, cu cậu lập tức đồng ý nhận lời. Một năm qua, hàng ngày khi đi học sáng qua, con trai tôi đều gõ cửa nhà ông già, nghe ông trả lời xong, bèn lấy một đồng tiền cất ở dưới hòn gạch ở gần cửa. Cứ như vậy cho đến ngày hôm qua, mọi lần ông già đều trả lời. Nếu có việc gì đột xuất cần ra ngoài, ông đều viết ra giấy nói rõ nguyên nhân, và     dán lên cánh cửa.
Tại sao ông già lại chi tiền để làm một chuyện kỳ quái như vậy? Tôi cảm thấy rất kỳ lạ, bèn vội tìm người thợ khoá đến mở cửa nhà ông già. Đi vào phòng ngủ, bèn nhìn thấy ông già nằm im trên giường. Tôi gõ gõ cánh cửa phòng ngủ, muốn tạo ra tiếng động lớn, ông già vẫn không hề phản ứng. Một dự cảm chẳng lành lan truyền khắp toàn thân, tôi nhẹ nhàng bước đến cạnh giường, đưa tay lên lỗ mũi ông già, ông già đã tắt thở rồi.
Bên gối có một tờ giấy, ấy là bản di chúc.
 
“Viết cho bố mẹ của Hà Lâm (tên của con trai tôi):
Tôi thành thật xin lỗi đã vô duyên vô cố làm gây phiền hà cho ông bà. Để cảm tạ sự chăm sóc tôi hơn một năm qua của cháu Hà Lâm, tôi trao tặng quyền sở hữu tài sản ngôi  nhà này cho cháu Hà Lâm. Tìm gặp Luật sư x.x.x. của Phòng Luật sư x.x.x. lập tức có thể làm thủ tục ổn thoả. Trước đây, xem báo tôi thấy một ông già cô quả sống một mình trong một ngôi nhà, từ trần sau một tháng mới được phát hiện, thi thể đã rữa nát, trong lòng tôi cảm thấy rất lo sợ, cho nên, đã giao hẹn với cháu Hà Lâm. Cháu bé này đã rất tuân thủ thời gian, khiến cho tôi đã yên tâm lại cảm động, cho nên, xin ông bà tiếp nhận tâm ý của ông già cô độc này…”
 
        Thực hiện di chúc của ông già, tôi không rùm beng lo liệu chuyện hậu sự cho ông già, chu đáo không thua kém chuyện con đẻ đối với cha mẹ đẻ của mình.
Được thừa hưởng phúc phận của con trai, cuôi cùng chúng tôi có được ngôi nhà  riêng của mình, Tuy chỉ là một ngôi nhà cũ 50 mét vuông, nhưng thật sự là một tấm bánh từ trên trời rơi xuống, đối với chúng tôi-những người làm thuê để duy trì cuộc sống.
 
Một năm qua đi.
Hai năm qua đi.
Ba năm qua đi.
 
Đêm ba mươi tết năm ấy, có một người đàn ông lạ lẫm đứng ở trước cửa nhà tôi, gõ cửa.
Tôi hỏi: “Anh quan hệ với ông già như thế nào?”
Anh ta đáp: “Tôi là con trai!”
…       …
Pháp luật rất công bằng nghiêm minh.
Quyền sở hữu tài sản ngôi nhà chứng thực đứng tên của con trai tôi không hề thay đổi.
 
                                                                   VŨ PHONG TẠO dịch
                                          (Theo tạp chí “Truyện mini chọn lọc”, TQ, số 6-2007)