/Cỏn con một sợi lông mày. Mà đem cột trái đất này vào anh/ Thơ Trần Mạnh Hảo

VIDEO

HỖ TRỢ

QUẢNG CÁO

LỊCH

LIÊN KẾT

Văn xuôi

CHUYỆN THẬT NHƯ ĐÙA

Thằng con trai kia là sản phẩm của người khác, ông chỉ là khách “tráng men” thôi? Không tin đi thử ADN xem?

CHUYỆN THẬT NHƯ ĐÙA

.

      Ở quê tôi có một gã quan hàng tỉnh, đang “phất lên như diều”, “tiền vào như nước”, chẳng nói thì mọi người cũng biết vì gã là quan phụ trách địa chính của một tỉnh lớn. 
      Bỗng một ngày nọ gã bị “Thần chết” nhẩn nha đến hỏi thăm và mấy "thày" phán là khó qua khỏi? Trên giường bệnh, gã liền gọi vợ con đến và nghẹn ngào trăn trối:
- Tôi gần đất xa trời rồi, mạng sống chỉ tính từng giờ, từng phút thôi. Nhà mình lại không có người nối dõi tông đường, nên tôi trót có một đứa con trai ngoài giá thú ở thị trấn bên kia sông được dăm tuổi, mong bà và các con đón nhận.
         Người vợ khi nghe được hung tin đã nổi “máu Hoạn Thư”, viết đơn ly dị và tố cáo gã lên quan đầu tỉnh. Khi vừa nhận được đơn, quan đầu tỉnh liền cách chức ngay chức Tỉnh ủy viên, rồi sau đó cho về hưu non vì cái ghế của gã có quá nhiều cao thủ đang “chạy đua nước rút”.
         Không ngờ “Nam Tào lại quên gạch sổ” và gã vẫn sống nhăn răng ra đấy. Cuối cùng gã đành ngậm bồ hòn cầm quyết định về hưu. Tưởng rằng người vợ đã cả đời “đầu gối tay ấp”, hưởng lộc quá nhiều từ "ghế" của gã bỏ, thì còn mối tình ở tỉnh bên. Khi sang bên đó thì người tình kia đã biết tin gã về vườn, không còn chỗ bấu víu nữa. Thị ta quay ngoắt 180 độ và nói: 
- Thằng con trai kia là sản phẩm của người khác, ông chỉ là khách “tráng men” thôi? Không tin đi thử ADN xem?

       Trên đời này không có quả đắng nào lại đau như vậy, gã đành lủi thủi về quê nương nhờ những người họ hàng mà cả đời gã chẳng đoái hoài gì đến họ. Thế là ghế mất, gia đình tan, tình cũng “phăng teo”. Đúng như các cụ nói: “Gieo gió thì gặp bão”. Nghĩ thật chẳng sai!


Ngọc Tô

(Để đáp lại bài Nguyên TV tỉnh ủy Đắc Lắc có con riêng - Báo Dân Trí ngày 11/4/2017)