/Cỏn con một sợi lông mày. Mà đem cột trái đất này vào anh/ Thơ Trần Mạnh Hảo

VIDEO

HỖ TRỢ

QUẢNG CÁO

LỊCH

LIÊN KẾT

văn xuôi

Câu truyện này xin bắt đầu từ một đêm trăng. Trăng lên. Cả nhà tôi ngồi quanh đống lúa chọn giống cho mùa sau.

Xem: 3583

[13-03-2014]

Tôi nói với bà: mẹ, nếu con và chồng con không sống nổi với nhau, con sẽ về ở với mẹ đẻ. Mẹ chồng tôi thất sắc: con ơi,...

Xem: 4689

[13-03-2014]

Không nhiều lắm người Hà Nội bây giờ còn trĩu nặng trong tâm tưởng những ngày đạn bom tháng 12 năm 1972

Xem: 3845

[11-03-2014]

Những đứa trẻ bị bệnh đao thường ngớ ngẩn. Có ngớ ngẩn mới gọi là đao. Nhưng Đao con chị Thực...

Xem: 4423

[11-03-2014]

Mảng sách dịch của Nhà xuất bản Văn học vẫn luôn có những tác phẩm mới có giá trị của văn học đương đại thế giới,

Xem: 3615

[10-03-2014]

Lâm đi như mộng du trong vườn tượng bên sông Hàn. Bỗng ông xe ôm sáp lại, hỏi như giục: “Chú đi đâu lên tôi chở”.

Xem: 3808

[10-03-2014]

Sang giêng hai ấm áp, lại thêm trưa chiều trời hưng hửng nắng vàng. Bỗng làm tôi nhớ tới những cái ao làng với không khí rộn ràng của đám tát ao ngày ấy.

Xem: 4235

[10-03-2014]

Bầu trời bỗng nhiên tối sầm lại. Gió tức tưởi quặn mình gào rống lên, từng chặp, từng chặp nghe mà sởn gai ốc.

Xem: 3763

[10-03-2014]

Trong ngôi nhà âm u khói thuốc mù mịt, bao phủ mấy khuôn mặt lờ mờ.

Xem: 3727

[02-03-2014]

Đấy đấy, mấy chỗ mộ phần rộng rãi, mồ mả cao to, lăng bia đỏ chói cánh đồng kia đều là của những nhà có máu mặt

Xem: 5389

[02-03-2014]