/Cỏn con một sợi lông mày. Mà đem cột trái đất này vào anh/ Thơ Trần Mạnh Hảo

VIDEO

HỖ TRỢ

QUẢNG CÁO

LỊCH

LIÊN KẾT

Văn xuôi

Xin các ông chớ có đùa!

Khi bị dẫn độ ra khỏi quán, Homero đột nhiên thất thần hoảng loạn, lắp bắp van xin: Xin các ông chớ có đùa dai nữa!.

Xin các ông chớ có đùa!


Giống như một vụ cướp thông thường, Homero bịt mặt, xách súng xông thẳng vào một nhà hàng vào lúc tại đây đang diễn ra một đám tiệc với khá đông thực khách. Họ toàn là những người giàu có, sang trọng. Không khí thật vui vẻ, náo nhiệt. Họ là những người không thích mạo hiểm, cũng không mang theo vũ khí bên người, rất thích hợp cho một vụ cướp!

Homero giương súng, đạp tung cửa, ra lệnh:

- Tất cả giơ tay lên!

Tiếng hô của Homero không vang động như âm thanh của những kẻ quyền uy, ngược lại nó rụt rè, yếu ớt, rất ít người nghe thấy.

Âm nhạc vẫn đang tiếp tục với điệu phốc, bản "Người thứ ba" chán ngấy. Các cô hầu bàn liên tục bưng bê thức ăn, tiếp nước, rót rượu, tươi cười hớn hở. Chủ nhà hàng cúi gập người chào, trân trọng mời những vị khách mới tới vào chỗ ngồi. Homero cảm thấy mặt mình nóng ran lên sau tấm mặt nạ. "Quái thật! Thiên hạ không để ý đến ta sao?" - Homero nghĩ - "Bọn lừa ngu xuẩn này lẽ nào không thấy ta có súng?". Một lần nữa hắn lấy hết can đảm quát:

- Tất cả giơ tay lên!

 

Minh họa: Lê Tiến Vượng.

Mấy vị khách ngồi ở bàn tiệc gần nhất tiếc nuối rời mắt khỏi những bộ ngực đẹp của các nữ tiếp viên, quay lại nhìn Homero.

- Một tên cướp rất phong độ - Một người nói - Một chàng trai đô con.

Homero cảm thấy tâm trạng của mình lúc này thật khác lạ, vừa giận dữ, vừa lo sợ.

- Giơ tay lên! Ta đã nói rồi. Các người không nhận ra ta là kẻ cướp sao? Rõ ràng ta là kẻ cướp kia mà! Nếu không giơ tay lên ta bắn hết!

Những tiếng cười lớn gần như đồng loạt phát ra từ những bàn tiệc gần đó. Một người vui tính nói:

- Gã ngốc kia! Mi mà là tướng cướp à? Thôi, đừng đùa vớ vẩn nữa, hãy uống với bọn này ly rượu đi anh bạn! Hầu bàn, hầu bàn đâu, lấy cho anh ta ly rượu!

Homero giẫm chân bành bạch:

- Không đùa nữa! Các người nghe đây! Đừng có giỡn mặt với ta! Giơ tay lên mau!

Vừa dứt lời, Homero bỗng bật cười khì khì khiến ai nấy đều ngạc nhiên.

- Được rồi chàng trai ạ! Bình tĩnh đi nào. Việc gì phải hóa trang như thế? - Một người hỏi.

- Hóa trang là thế nào? Ta là tướng cướp đích thực đấy chứ! Các người không thấy à? Ta có súng trong tay sao các người không sợ, không móc hầu bao ra, không cởi đồ trang sức đặt lên bàn, lại còn cười và trêu chọc ta hả?

Bản nhạc "Người thứ ba" kết thúc, bản mới "Ai sợ con sói hung tàn" được tấu lên.

Homero tiếp tục gào lên lần nữa:

- Tất cả giơ tay lên!

- Không đâu chàng trai ạ, ta không giơ tay đâu. Ta không thích ai cướp của ta bất cứ thứ gì cả!

Tiếng cười rộ lên lan từ bàn này sang bàn khác. Vài thực khách đứng dậy, bước tới kéo Homero vào vòng khiêu vũ với mọi người. Homero vùng vằng la lớn:

- Các người có giơ tay lên không thì bảo!

Mọi người cười nghiêng ngả. Mấy cô mấy bà nhìn nhau bảo, tên cướp này vui tính nhỉ. Người vây quanh Homero càng lúc càng đông. Homero nhận ra rằng, bản thân hắn mỗi lúc một thêm uể oải, chán nản. Hắn bỗng dưng đổi giọng:

-Thôi được! - Homero bất lực nói, âm sắc nhẹ nhàng hơn - Hãy cho ta ly sâm banh đi, ta khát lắm rồi.

Thực khách cười ồ thích thú, cảm thấy rất vui bởi màn kịch bất ngờ, chớp nhoáng vừa diễn ra.

-Thằng cha này bày trò quỉ quái thật! - Có tiếng bàn tán râm ran.

Homero điềm nhiên ngồi vào bàn, nhâm nhi ly sâm banh. Lọ hoa trên bàn tiệc, ly rượu và khẩu súng để cạnh nhau tạo nên một bức tranh tĩnh vật trông khá bắt mắt.

Vừa lúc đó có hai người đàn ông mặc sắc phục cảnh sát bước vào và… Homero lập tức bị còng tay lại. Khi bị dẫn độ ra khỏi quán, Homero đột nhiên thất thần hoảng loạn, lắp bắp van xin: "Xin các ông chớ có đùa dai nữa!".

Truyện vui của Saila (Tây Ban Nha) – Trà Ly (dịch)
Theo CAND