/Rượu suông đắng nỗi nhớ nhà. Ta ngồi uống với mình ta hững hờ/ Thơ QUANG HUY

VIDEO

HỖ TRỢ

QUẢNG CÁO

LỊCH

LIÊN KẾT

Văn xuôi

NÓNG QUÁ NÓNG QUÁ…

Giai thoại kể rằng, có một hôm giữa trưa nắng nóng, nhà văn Nguyễn Tuân ngồi uống rượu với mấy nhà văn khác, vào lúc ngà ngà, ông mới bảo:
NÓNG QUÁ NÓNG QUÁ…


       Giai thoại kể rằng, có một hôm giữa trưa nắng nóng, nhà văn Nguyễn Tuân ngồi uống rượu với mấy nhà văn khác, vào lúc ngà ngà, ông mới bảo:

-Tôi đố các ông miêu tả cái nắng nóng này như thế nào cho thật đắt chỉ bằng một câu thôi?

Có người bảo nóng như đổ lửa. Xoàng!

Có người thì bảo nóng như hỏa thiêu. Xoàng!

Người khác bảo nóng chó chui gầm giường thở dốc. Vẫn hơi xoàng! 


Người khác nữa bảo nóng đốt da như màu cua luộc. Tạm tạm, nhưng chưa sướng! Riêng cái tay thần đồng nó bảo: “Nước như ai nấu/Chết cả cá cờ/ Cua ngoi lên bờ/Mẹ em xuống cấy” là vô địch rồi. Đố ông nào nói hay hơn?
 
 

Nguyễn Tuân tợp thêm ngụm rượu nữa, rồi mới thủng thẳng bảo: Nói như thằng thần đồng ấy kể cũng đã ghê, nhưng tôi cho rằng thì là…nóng thế này thì đến đực cái cũng không dám gần nhau!!!

Tất cả từ kinh ngạc chuyển sang vỗ tay, nâng chén. Đúng là…tiếng Việt của Nguyễn có khác!

Mấy hôm nay miền Bắc nóng khác thường: 40-41 độ. Hà Nội thì vọt lên thêm 2 độ. Cứ bê tông nhà hộp tàn hủy cây xanh mãi thế này thì nhiệt độ nắng nóng còn tăng lên nữa!

Vâng, nóng như thế này đến đực cái cũng không dám gần nhau. Nhưng có thể cũng có ngoại lệ. Trong đám nhà văn cùng trang lứa với mình , có lẽ chỉ có hai người…dám thôi, đó là nhà văn của “Dị hương” và nhà văn của “Mỹ nhân làng Ngọc”. Hahaa…

Ngày 3/6/2017
VG.