/Cỏn con một sợi lông mày. Mà đem cột trái đất này vào anh/ Thơ Trần Mạnh Hảo

VIDEO

HỖ TRỢ

QUẢNG CÁO

LỊCH

LIÊN KẾT

TÔ NGỌC THẠCH

TỰ THÂN!

/Tôi sinh ra ở vùng lúa ven sông. Tiếng gà gáy vọng sang tỉnh bạn. Dòng Hóa Giang chở phù sa cuồn cuộn/
Trường ca: TỔ KHÚC XIBIA
 
 
Khúc IV
 
TỰ THÂN!
1.
Tôi sinh ra ở vùng lúa ven sông
Tiếng gà gáy vọng sang tỉnh bạn
Dòng Hóa Giang chở phù sa cuồn cuộn
Bồi đắp đồng Chiều theo nhịp thời gian
Con đê xanh uốn khúc dịu dàng
Mùa nước lũ gồng mình chống đỡ
Đêm tễnh toãng chèn vào giấc ngủ
Cha lái đò trên sông chữ ngày đêm
Mẹ lui cui gieo ước mơ hai vụ mùa chiêm
Tuổi thơ tôi lội bơi trên sình lầy sũng ướt
Theo bà nội sàng nỗi buồn trong đất
Nhặt câu đồng dao làm gối ngủ cho mình
Tôi lớn lên dưới mái nhà tranh
Giọt thời gian lăn cùn mái lá
Giấc ngủ khẳng khiu bao đêm đông lạnh giá
Nhặt xác ngày che lấp những mỏng manh
Đất nước cam go nhói buốt chiến tranh
Lớp lớp lên đường
vượt Trường Sơn đi vào tuyến lửa
Rừng núi thì già, chúng tôi còn rất trẻ*
Gác giấc mơ xanh đi gìn giữ quê nhà...
 
 
                                      Mùa đông ở Xibia
 
2.
Sương khói chiến tranh nhòa nhạt sau lưng
Bao mơ ước thành đám mây lang bạt
Chỉ máu đỏ thôi ư?
Còn phải cộng với nước mắt và mồ hôi mặn chát
Chia động từ: Thời tương lai là ở tự thân ta.
 
 
 
               Đại học Bách khoa Altai mang tên Ponzunov
 
3.
Bao buồn vui trôi dạt mảnh trời Nga
Áo thời gian phôi pha
Tóc thời gian điểm bạc
Những ngôi sao xanh
tưởng không bao giờ hái được
Lại nằm trọn vẹn trong tay
Barnaul – Xibia mê say
Barnaul huyễn hoặc
Barnaul, địa danh nhạt nhòa xa lắc
Cùng những đam mê trọn vẹn tháng ngày
Tắm nắng gội mưa, bão tuyết quắt quay
Khoảng trống trong lòng không gì khỏa lấp
Ngày đầu tiên miên man với nắng vàng ngơ ngác
Bước chân thời gian loang loáng trời chiều
Bóng ngày dài trải tít tắp phiêu diêu
Đêm ngắn tũn
như dáng chú lùn trong câu chuyện cổ
Mỗi hoài niệm phập phồng trong từng hơi thở
Gửi buồn vui theo ngọn gió giao mùa
Tôi lang thang trên ngọn đồi tri thức trong mơ
Barnaul - An Tai!
Một khoảng trời trong vắt
Liên hiệp AMPO** tiếng máy vang cất cao câu hát
Muôn nụ cười giòn vỡ vụn cả không gian
Bao cái tên chẳng thể nào quên
Giéc man, Xpitxin, Hatasa hay Ivan Ivanov
Mỗi sản phẩm một nỗi niềm da diết
Hàng dọc hàng ngang mải miết nối đuôi nhau
Mùi dầu FO nồng mãi cả xa sau
Mỗi chi tiết thắp niềm mơ ước
Thương hiệu “An Tai„
bay khắp liên bang, sang nhiều nước khác
Về với “Sông Công„*** đất Việt quê mình
Ngày nối ngày cặm cụi cuối hoàng hôn
Con đường mở dẫn tôi tới chân trời tri thức
Đại lộ Lê Nin, mái trường mang tên Pondunov****
Mỗi bước chân đi bao lạnh lẽo cô đơn
Con chữ thày cho ủ trong tuyết trong băng
Mùa xuân đến bật mầm tách vỏ...
Đường thời gian dài theo cõi nhớ
Bấm đốt ngón tay tính từng phút từng giờ
Mỗi chiều về
đếm hoàng hôn khuất dưới dấu xưa
Lòng tê tái, nhớ quê nhà da diết
Lúc nông nhàn
tước muộn phiền đem làm rơm đốt
Thui thời gian trên bếp giả cầy
Ngồi nhâm nhi đến cạn tháng ngày
Dây thời gian buộc ta vào Xibia lạnh giá
Đứng trước bao la thấy mình nhỏ bé
Xibia sinh ra tôi lần hai trong gió rít thét gào
Xibia đồng cảm truyền cho tôi năng lượng khát khao
Muôn ký ức còn vùi trong góc khuất
Xibia lớn lên trong tôi
đồng hành cùng tình yêu da diết
Như con tàu đi muôn phương
bằng năng lượng tự thân mình.
__________
*     Ý thơ Thi Hoàng
**   Liên hiệp chế tạo động cơ An Tai
*** Nhà máy Diezel Sông Công
**** Pondunov Nhà bác học Nga, người phát minh ra động cơ 2 kỳ hơi nước đầu tiên trên thế giới, sống và mất tại Barnaul.
 
(Trích trường ca của TNT)