/Cỏn con một sợi lông mày. Mà đem cột trái đất này vào anh/ Thơ Trần Mạnh Hảo

VIDEO

HỖ TRỢ

QUẢNG CÁO

LỊCH

LIÊN KẾT

Thơ

Tháng 8 Việt Nam Hai Ngàn Hai Mốt

/Anh không còn là anh...giuơng cung bắn bốn hướng! Sống một đời vay mượn...ôi còn gì Quê Hương?/ Thơ TVL
Tháng 8 Việt Nam Hai Ngàn Hai Mốt
 

Em khoe anh:  Tháng Tám / này, em có việc làm; tình hình ở Việt Nam / chừ, việc làm nhiều lắm!
 
Mấy tháng nay em giậm / chân một chỗ, thật buồn.  Em mân mê gót son, rồi...tự nhiên em khóc!
 
Lau nước mắt bằng tóc, lau nước mắt bàng tay...Hai mắt em đỏ gay / giống bị cay của ớt...
 
Hai má em tái nhợt.  Hai môi em đỏ hơn.  Em không giận không hờn...mà tự nhiên em khóc!
 
Ôi chao em!  Tổ Quốc / của chúng ta...cũng đau!  Cơn nắng đổ xuống rào, con chim quyên vỗ cánh!
 
Một nơi chim đang lánh, em khóc làm chim bay...Hình như mưa đằng Tây, gió đằng Đông muốn giật...
 
Biển sông run bần bật...Trường Sơn cũng oằn mình!  Tháng Tám thật vô tình...cả nước mình phong tỏa!
 
Em mới vừa giỗ Mạ, em sắp sửa giỗ Ba...tiền đâu em mua hoa?  Tiền đâu mua nhang thắp...
 
Em!  
Em làm anh muốn khóc...vì em khóc tự nhiên!
 
*
Tháng Tám quá vô duyên!
Em thành người "thất nghiệp".
Em không có công việc, em không có đồng luơng!
 
Em mân mê gót son...em còn chừng nhiêu đó!
Anh bỗng dưng thành cỏ, cỏ đùa cánh đồng xanh...
 
Anh không còn là anh...giuơng cung bắn bốn hướng!
Sống một đời vay mượn...ôi còn gì Quê Hương?
 
Trần Vấn Lệ