/Cỏn con một sợi lông mày. Mà đem cột trái đất này vào anh/ Thơ Trần Mạnh Hảo

VIDEO

HỖ TRỢ

QUẢNG CÁO

LỊCH

LIÊN KẾT

Thơ

MẸ TÔI

/...Phía con rộng mở chân trời Hoàng hôn nơi mẹ hẹp rồi… Mẹ ơi./Thơ TAĐ

MẸ TÔI
Khóc mừng mẹ tuổi 95
Hình ảnh   

Mẹ rằng: "Đứng chẳng vững chân
Thì lưng còng xuống cho gần đất hơn
Lên chùa ngại bậc rêu trơn
Còn đâu sức lội ngược cơn bão người..."
 
Đạn bom một thuở một thời
“Gậy Trường Sơn” gác đầu hồi còn đây
Bao nhiêu ơn nghĩa cao dày
Con đi hết cuộc đời này chẳng quên…
 
Làng ta lên phố đổi tên
Xóm giềng ngăn cách, giậu phên thay rồi
Tình người nhạt miếng trầu hôi
Cau vườn đã đốn không nơi nào trồng.
 
Con về sau những bão giông
Dâng xe tặng mẹ ấm vòng tay ôm
Tập đi…bước thiệt bước hơn
Bốn chân dại, hai chân khôn dò đường…
 
Chín lăm, mẹ vẫn tinh tường
Ví xe với “Gậy Trường Sơn” rồi cười…
Phía con rộng mở chân trời
Hoàng hôn nơi mẹ hẹp rồi… Mẹ ơi.

Hà Nam - lần về thăm mẹ, 14-5-2014

TRỊNH ANH ĐẠT
Theo hoaikhanh