/Cỏn con một sợi lông mày. Mà đem cột trái đất này vào anh/ Thơ Trần Mạnh Hảo

VIDEO

HỖ TRỢ

QUẢNG CÁO

LỊCH

LIÊN KẾT

Văn xuôi

Nghe mà ngại

Hỡi hai chú chuột thân yêu, chúng mày cố chịu đựng một chút nhé. Thím Đarna muốn gặp các chú mày đấy.

Nghe mà ngại

Truyện vui của Vili Braihon (Đan Mạch)


Mới đây chúng tôi nhận được thư của thím Đarna hiện đang sống ở phần đất tận cùng của nước ta. Thím viết rằng sắp tới thím sẽ đến thăm gia đình chúng tôi. Mà các bạn có biết thím Đarna là người như thế nào không? Cuộc sống êm đềm của chúng tôi có nguy cơ bị đảo lộn hết.

Bà thím cho biết thím sẽ ở chơi chỗ chúng tôi mươi ngày, và thím ao ước được xem ngôi nhà xinh xắn của chúng tôi. Ngoài ra thím còn muốn đặt làm một hàm răng giả tại thành phố này, mà việc đó mất khá nhiều thời gian chứ chẳng ít.

- Mình hãy viết thư cho thím Đarna nói rằng chúng ta rất vui mừng gặp thím ấy! - Mariana bảo tôi - Mình hãy viết cho thím một bức thư thật nhiệt tình vào. Khi nào viết xong nhất thiết mình phải đưa em đọc.

Tôi lấy giấy bút và bắt đầu viết:

"Thím Đarna kính mến!

Rất may là thím chưa quên chúng cháu và chuẩn bị đến thăm chúng cháu. Căn phòng lớn nhất của chúng cháu dành riêng cho khách hiện đang bỏ trống nếu như thằng Bêni của chúng cháu không nuôi một lũ chuột bạch và chuột đồng trong đó. Chúng nhanh như sóc khiến cho mèo không tài nào vồ được và chúng thường đuổi nhau trên thảm và trên giường, trông đến là vui mắt. Tất nhiên chúng hãy còn nhỏ và nghịch ngợm, nhưng lúc thím đến thì chúng đã lớn tướng. Có chúng bên cạnh chắc thím sẽ rất vui.

Còn thằng Bêni khi biết thím sửa soạn đến chơi thì nó cũng rất mừng. Nó bảo: "Thế là thím Đarna sẽ được nghe những băng nhạc mới của con. Con sẽ vặn máy tăng âm hết cỡ được dành riêng cho thím". Và nó còn nói: "Đến thứ bảy chúng ta nhất định sẽ rủ thím Đarna đi xem đá bóng để thím có thể thoải mái một chút". Lại nữa, thằng Bêni đang theo học một lớp nhạc và từ sáng đến tối cứ xập xình với bộ gõ, và nếu thím không phản đối thì nó sẽ tập trong căn phòng của thím vì nó cho rằng ở đó có âm hưởng tốt.

Còn Mariana, vợ cháu, thì như mở cờ trong bụng khi cô ấy đọc thư của thím. Cô ấy có vô khối công việc nội trợ còn đọng lại đang chờ thím đỡ hộ một tay. Hai người cùng làm sẽ nhanh hơn. Ngoài ra, thím còn có nhiều thời gian để đi mua bán ở cửa hàng. Thật tình mà nói, chúng cháu rất nóng lòng đợi thím. Cháu cảm thấy rằng mười ngày là quá ít. Chúng cháu mong thím sẽ ở độ một, hai tháng.

Trong vườn nhà cháu mọc thứ cỏ tuyệt vời và nếu như ngoài công việc nội trợ ra thím còn thời gian thì thím có thể cắt cỏ bằng máy chạy xăng. Cái máy này khá nặng, nhưng dầu sao nó cũng làm nhẹ bớt công việc của thím.

Mong chóng tới ngày gặp mặt, thím Đarna kính mến của chúng cháu.

Kính thư".

Tôi định sẽ đưa cho Mariana xem bức thư lúc cô ta làm bếp.

- Em có đọc lại không? - Tôi hỏi.

- Em không có thì giờ - Cô ta vừa tráng bát đĩa vừa đáp - Mình viết gì trong thư thế?

- Anh viết rằng chúng ta sẽ rất vui mừng. Thằng Bêni rất sướng, còn em rất hạnh phúc được gặp thím. Không có một lời thất thố nào. Em có thể xác nhận điều đó - Tôi nói và chìa bức thư cho Mariana.

- Thôi khỏi cần! Em tin rằng mình đã viết mọi điều tốt đẹp. Tốt nhất là mình chạy ù ra bưu điện gửi ngay đi - Mariana nói.

Tôi quyết định gửi thư bằng bưu phẩm bảo đảm. Tôi bắt một chú chuột bạch và một chú chuột đồng bé xíu của thằng Bêni cho vào cái hộp đựng giầy, khoét mấy lỗ nhỏ để không khí cho chúng thở, đoạn đặt bức thư vào trong đó và thầm thì nói:

- Hỡi hai chú chuột thân yêu, chúng mày cố chịu đựng một chút nhé. Thím Đarna muốn gặp các chú mày đấy

  Lê Sơn (dịch)
Theo CAND