/Dễ trăm lần không dân cũng chịu. Khó vạn lần dân liệu cũng xong/. Thơ Thanh Tịnh

VIDEO

HỖ TRỢ

QUẢNG CÁO

LỊCH

LIÊN KẾT

THƠ VĂN BẠN BÈ

Trai phố biển

/Có người thợ cày đã bạc mầu áo lính. Có kẻ vạn chài kéo đổ một triều Vua.../ Thơ PG

Phước Giang

Trai phố biển

 

Bọn chúng mình những chàng trai tuềnh toàng

Ăn sóng nói gió

Ở nơi có con tàu buông neo găm vào bờ phố

 Sông thì sông Cấm, cầu thì cầu Rào

Phố lại Cát dài, Cát cụt

Thủa hồng hoang có người đàn bà búi tóc ngược

Mặc nhung y và cầm đao

Giặc giã tan biển bớt ầm ào

Đất mở ra từ chân sóng

Có ông trạng cáo quan về ở ẩn

Còn băn khoăn trước thế sự cuộc cờ

Có người thợ cày đã bạc mầu áo lính

Có kẻ vạn chài kéo đổ một triều Vua

                       ***

Thành phố này ở ngang đường chân trời

Tiếng còi tàu thay tiếng gà gáy sáng

Phiên chợ biển tan lúc trời chạng vạng

Những gánh gồng nắng gió trùng dương

Chúng mình những chàng trai theo con nước lớn lên

Giọng hát cứ ngang đầy những âm thanh sắt thép

Nói lời yêu thương cũng gập gềnh đắng chát

Để những mối tình như hóa đá chờ nhau

Tiếng hát ru nôi dành tiễn những con tàu

Hoa cứ đỏ vào ngững ngày biển động

Hạt muối mặn mòi nuôi những điều ngay thẳng

Câu thơ lại gồ ghề thắp lửa gọi đời say

Ơi ! những cuộc đời những thân phận qua đây

Xin nhận lấy ở chúng mình những vòng tay bè bạn

Như con sông về xuôi nhận bờ nhận bến

Thành phố yêu thương không bên lở bên bồi.
PG