/Cỏn con một sợi lông mày. Mà đem cột trái đất này vào anh/ Thơ Trần Mạnh Hảo

VIDEO

HỖ TRỢ

QUẢNG CÁO

LỊCH

LIÊN KẾT

THƠ VĂN BẠN BÈ

TA VỀ NHỐT GIÓ NGÀY XƯA

/Sớm chiều má nhọ bùn non. Đêm sương giá lạnh lon đon mạ gầy.../
Phan Thái
TA VỀ NHỐT GIÓ NGÀY XƯA

 
Sớm chiều má nhọ bùn non
Đêm sương giá lạnh lon đon mạ gầy
Bốn mùa trông đất trông mây
Bão dông bợt bạt rạc cây lúa mềm
 
Nhọc nhằn quẩy nắng vào đêm
Làng như áo mẹ bạc thềm heo may
Gió đi hoang trễ tràng ngày
Biết đâu muối mặn gừng cay ở đời
 
Lo toan theo dọc kiếp người
Rạ rơm vương cả trong lời ru xanh
Tiếng cười chật nếp nhà tranh
Chẳng ai lấy cái rách lành để so.
 
Bến sông ngơ ngác cánh cò
Qua cầu thèm tiếng “ơi đò”… xa xôi
Trăm năm làng cũng da mồi
Nắng om chín cả mồ hôi trên đồng
 
Bờ đê cong nhịp gánh gồng
Mảnh ao lõm nắng phập phồng đợi mưa
Ta về nhốt gió ngày xưa
Nhặt câu hát một thời chưa là mình.
 
Vốc trăng têm lại chữ tình
Cho thơ có một mái đình để neo.