VIDEO
Tin nóng
QUẢNG CÁO
LỊCH
LIÊN KẾT
THƠ VĂN BẠN BÈ
NHỚ NGUYÊN HỒNG
/Rừng Nhã Nam giờ suy nghĩ điều chi. Mấy cây dẻ già mấy ngôi mộ úa. Tôi tưới rượu vào đất đai muôn thuở. Ông về nhà ông đây/.NHỚ NGUYÊN HỒNG
Buồn vui thuốc lào nhắm
rượu hăng hái đôi khi rượu đểu
sự đời cười tua tủa râu ria
Viết không ra thì ông hàn
dép mưa lạnh Ngõ Cấm vườn hoa
Đưa người loẹt quẹt chân trơn chè chai
đồng nát rách
hàn vào
lại rách
Dạy học như viết văn
cầm lòng giữ ngòi bút thẳng
cửa biển sóng gầm
nhân tình ngơ ngác
Muỗi đói chích Nhà văn không no
mực xanh mực đỏ nát nhàu
được trang gật gù
sao ông gạc đi
Rừng Nhã Nam giờ suy nghĩ điều chi
mấy cây dẻ già mấy ngôi mộ úa
tôi tưới rượu vào đất đai muôn thuở
ông về nhà ông đây.
***
VỚI MÂY
Chẳng cam phận một góc trời
nay đây mai đó suốt đời bồng bênh
Ngày ngày tự đổi mới mình
khi tan lúc hợp cuộc tình nhẹ không
Đôi khi mường tượng gặp rồng
cuốn thành bảy sắc cầu vồng thử chơi
Đã rằng cái luật đầy vơi
dẫu cao đến mấy cũng rơi xuống đồng
Lại bay lên với trời hồng
rủ rê nắng gió phiêu bồng cùng say
Cõi người tan hợp vơi đầy
tự do vì sắc hình mây vô cầu.
***
VỚI MỘT NHÀ THƠ
Ta chưa nhận rõ ta. Tình
buộc vào câu rút đóng đinh lên. Trời
xanh từ phía sáng. Cuộc đời
con người đẹp phía con người. Biết đâu
rằng chưa hát hết niềm đau
nhà thơ treo cổ lên câu thơ. Từng
đêm mơ vô vọng đèn trưng
soi vào yêu ghét nửa chừng. Nhận cho
trả vay, tiến thoái... mơ hồ
đi tìm người ở dưới mồ. Thở than
rằng: buồn ở phía trần gian
người về dưới mộ chưa tan nỗi buồn
Nén nhang khấn vái nợ nần
xưa. Và tự vấn tâm thần
mình nay.
***
TRĂNG CHIỀU
Chập chiều. Trăng cũng đã trăng
chị ngồi như chị vĩnh hằng. Ngày xưa
người đi. Và ngỡ như vừa
cầm tay. Chị biết mình chưa là mình
Một đời giữ chặt trăng thanh
dằn lòng để cái trung trinh cũ mèm
Giật mình gió. Bạc trăng thêm
thoáng thôi mà cúc nhuộm lên thu vàng
Nhưng rồi trăng vẫn cứ trăng
chị ngồi như chị vĩnh hằng.
Và không!

