/Dễ trăm lần không dân cũng chịu. Khó vạn lần dân liệu cũng xong/. Thơ Thanh Tịnh

VIDEO

HỖ TRỢ

QUẢNG CÁO

LỊCH

LIÊN KẾT

THƠ VĂN BẠN BÈ

CÔ ĐƠN

/Bởi yêu em anh độc hành lặng lẽ. Dấu mình vào trong tiếng thở dài đêm./ Thơ TVH

Trần Vân Hạc

CÔ ĐƠN
 


 Anh một mình giữa chốn phồn hoa

 Ngơ ngác lá tím chiều không em nhỏ

 Muôn ánh vàng thắp ngời lên ngọn lửa

 Đâu mắt em trong nụ biếc xanh xa
 
            Từng đôi. Từng đôi… dạo bước bên hồ
            Sao mình anh bơ vơ lạc lõng
            Lá vô tình nghiêng cả chiều cô độc
            Trút sương lạnh vào lòng anh cô đơn
                         
             Nếu cuộc đời mãi mãi không em
             Sẽ còn lại những gì trong cuộc đời còn  mất 
             Em từng bên anh - người thân yêu nhất
              Sao cuối đường đợi mãi vẫn không em?
                                                
             Anh hỏi cây, gió khẽ rùng mình
             Xao xác lá hơi thở dài vụng dại
             Gió đâu biết trong lòng anh ấm mãi
             Phút  tuyệt vời em trao khi chia xa
 
             Có phải trời muốn thử thách đôi ta
             Bao cách trở trên dương trần mưa gió
             Dẫu cuối trời một vì sao lấp lóa
             Bến chờ nào yêu trong mắt yêu
 
             Thành phố đêm nay ngơ ngác chín chiều
             Con ngõ nhỏ hun hút dài trống vắng
             Tiễn em đi sao lòng không yên lặng
             Ánh sao buồn đau nỗi nhớ thương


             Anh đợi chờ thao thức hàng đêm
             Chỉ một mình thôi đâu cần ai chia sẻ
             Bởi yêu em anh độc hành lặng lẽ         
             Dấu mình vào trong tiếng thở dài đêm.

 Vân Hạc