/Dễ trăm lần không dân cũng chịu. Khó vạn lần dân liệu cũng xong/. Thơ Thanh Tịnh

VIDEO

HỖ TRỢ

QUẢNG CÁO

LỊCH

LIÊN KẾT

THƠ VĂN BẠN BÈ

Chùm thơ Nguyễn Thanh Tuyên 12/2016

Bởi cái chết xét cho cùng về khía cạnh văn hóa tinh thần hẳn cũng là phù sa màu mỡ bồi đắp vào cuộc sống.

Chùm thơ Nguyễn Thanh Tuyên 12/2016

 

Là bác sĩ thì đương nhiên là hiểu khá rõ về cơ thể (thân xác). Còn là nhà thơ thì lại cũng thường lắng về vùng tâm thức (hồn vía) con người. Nguyễn Thanh Tuyên đứng chân trên cả miền vật chất và tinh thần ấy ở cái địa chỉ thật cụ thể là là Con Người mà viết. Thơ anh giờ đây càng đầy ắp những nỗi niềm nhân thế; nhất là những ngày này, khi không phải trừu tượng mà là hiện thực đưa anh tới với hiển hiện cái nghĩa đen: Sinh tử.

Đọc anh bây giờ mới thấy quý thời gian sống trên cõi thế; Nó đâu phải những khái niệm triết học (hay chính trị?) tùy thời, mà là sự chân thành lấy ra từ trải nghiệm để thật lòng trao lại cho bạn đọc những giá trị có được khi phải đổi (nói như là quá lên) bằng cả số mệnh của mình.

Thương anh, quý anh. Chùm thơ này Cửa Biển giới thiệu anh với mọi người: Anh và thơ anh về bản chất là sự sống chứ không phải cái chết. Bởi cái chết xét cho cùng về khía cạnh văn hóa tinh thần hẳn cũng là phù sa màu mỡ bồi đắp vào cuộc sống.                                                                                                                                                                                                                                                                          Cửa Biển

Đừng để vàng rơi

 

Khao khát sống như ngày mai không còn nữa

Mọi dở dang hoàn tất gấp trao đời

Phút cuối cùng sao được thảnh thơi? Mồ hôi ơi phải chảy!

Quên khuấy bệnh tình, rượu không nhấm vẫn say

 

Nợ lần nhất chữ TÌNH  chưa hoàn hảo

Những bong tróc thời gian chưa bả trát chu toàn

Chỗ rò rỉ, mọt núp kêu tí tách

Chậu hoa vun trồng đương ngậm nụ mê man

 

Khi sự sống tính bằng giờ bằng phút

Kim ngược chiều xoay, tiếc hao phí ở đời

Thèm những nụ cười và đôi mắt đẹp

Hơn ngàn lần những giọt lệ sắp rơi

 

Mai tay trắng nhẹ tênh theo khói lả

Nuối những ngày qua ít sẻ san cho đời

Thời gian đuổi, vội vàng lời sám hối

Ngoái dặn mọi người “Đừng ai để vàng rơi !”

 

Giờ tất bật với nợ nần rất thật

Eo hẹp sức tàn, tích tắc chẳng dừng trôi...!

 

@

Nghĩ về cây cỏ

 

Vàng thu chừng hối hả

Lá liệng chênh chao gió vội vàng

Bồi hồi cây nhớ mùa xuân trước

Hớn hở búp tơ đón xuân sang

 

Tạo hóa xoay tròn vòng Nhật-Nguyệt

Tóc bỗng rụng thưa phải lá đời ?

Tự vấn. Ơi lòng vào lứa quả ?

Dịu ngọt lịm thơm tới bao nơi ?

 

Buốt gió hanh hao về lay cửa

Vật vã khẳng khiu cứa nắng khàn

Biết lá luân hồi về ấm cội

Trụi trơ cành, vân gỗ miên man

 

Muôn thuở thảm xanh từng san sẻ

Mướt mát miền thương ngợp chân trời

Nắng ấm ươm hồng tràn phía trước

Ngẫm cỏ bật mầm sáng những tia vui

 

Bình dị vươn lên trời thanh thản

Xanh mướt an nhiên với cuộc đời

Dù dại, hết mình đan lối nhỏ

Dẫu cỗi cằn, chắt nhựa, trổ hoa tươi

 @
 

Nhật ký ngoại thành

 

Hiếm hoi lắm được ngày xa ồn ã

Tận hưởng tre xanh vin gió hát rì rào

Gà nhảy ổ ồn ào ran cục tác

Cá quẫy bất ngờ nắng cảm động lao xao

 

Quanh ngõ rơm phơi hương thảo lảo

Vồn vã đón người quấn quýt mãi bàn chân

Tóc em mướt thế da em thắm

Môi chúm chím hồng độ hoa xuân

 

Liếc nhẹ tôi nhìn theo ánh mắt

Mi cong chớp chớp chắc phân vân

Quần xắn gối, gánh tì vai hối hả

Chua mặn phèn ấm áp bắp chân

 

Quê đảm người duyên bền châu thổ

Hiện hữu miền thiêng nhủ tôi về

Rũ bụi trọn ngày, thăm xóm lạ

Ngóng lời khuyên… từ nẻo khuất bến mê…
 

Mỹ Đức, Kiến An, Hải Phòng 1/11/2016

 Theo TCCB