/Cỏn con một sợi lông mày. Mà đem cột trái đất này vào anh/ Thơ Trần Mạnh Hảo

VIDEO

HỖ TRỢ

QUẢNG CÁO

LỊCH

LIÊN KẾT

THƠ VĂN BẠN BÈ

CHÙM THƠ HAY NGUYỄN TRỌNG KHÁNH

/Lại con trâu. Vẫn con trâu. Đời mày kéo cả đời tao trên đồng.../
CHÙM THƠ HAY NGUYỄN TRỌNG KHÁNH
 
 
MIỀN QUÊ THÁNG SÁU  
 
Tháng sáu
Chân đen dận thuốc
Đội phên chạy mưa rào
Chuồn chuồn bay thấp
Mưa ngập cầu ao
Chuồn chuồn bay cao
Con cá rô róc
Có người say thuốc làng Bao
Theo anh về tận Ngõ Cầu rửa chân
Con tằm vàng trong nong
Con ngài hóa bướm
Bay đi kéo tơ qua làng
Đường cát sao em vội vàng
Đợi anh gửi mớ khoai lang biếu thầy
 
Nhớ ngày rạm nổi
Em về trẩy hội đình Tây
Đầu thôn Hổ Đội
Gặp người đội nón không quai
Cuối thôn Trình Trại
Gặp em gánh đôi vỉ quài
Đất mình hành tía
Củ bằng bình vôi
Rọc xanh trẻ nhỏ thổi còi gọi nhau
 
Anh bắt đỉa đầm sâu
Xoa bàn tay vôi trắng
Em cấy ruộng đầm ngòi
Chân bùn đen, xà cạp
Lúa xuân lên em đẹp
Hội làng dào dạt trống cơm
Thằng cuội đùa với thằng bờm
Hằng nga gọi mãi giận hờn nằm riêng
Những chuyện thần tiên
Toàn chuyện thần tiên
Làng xưa vẫn đấy nay tên khác rồi
Người đi chợ ăn đứng
Người đi cấy ăn ngồi
Con cò áo trắng, con người áo nâu
Lại con trâu
Vẫn con trâu
Đời mày kéo cả đời tao trên đồng
Da em trắng
Má em hồng
Mẹ già lại vẫn lưng còng đội mưa
 
Tháng Sáu ngày xưa
Tháng sáu bây giờ
Đợi nhau bóng nắng tròn vo chân ngày
Em nhìn vào hai bàn tay
Cơn mưa thuở ấy còn đầy lòng nhau
Anh nâng cánh áo bạc màu
Vải diềm bâu nhuộm nước nâu quê mình.
                                                      N.T.K
 
***
 
ĐÊM BỆNH VIỆN
 
Không gì sâu bằng đêm bệnh viện
Thăm thẳm người đi
Thăm thẳm người về
Ai thiếp đi trong cơn mê sảng
Thiếp trong bầu khí quyển ô-xi
 
Không gì yên bằng đêm bệnh viện
Người chờ người
Ở một phía bên kia
Ai chợt tỉnh
Và ai về vô định
Cây thông già ướt đẫm sương khuya.
 
Không gì đau bằng đêm bệnh viện
Người yêu người
Giận dỗi bỏ đi
Bồn hoa lặng
Tái tê từng cây lặng
Nhựa đắng truyền giọt giọt trong mưa
 
Không gì thương bằng đêm bệnh viện
Ngọn đèn xanh hiu hắt từng giờ
Người ra đi
Chưa hề khuất bóng
Chưa hề buồn, hề tủi trong mơ.
 
Không gì say bằng đêm bệnh viện
Tình con người giằng níu với nhau.
Ánh trăng nhạt hay bóng đời vụt hiện
Giọt máu hồng cháy rực cả đời sau.
                                             T.K
 
***
 
TỒN TẠI
 
Trống trải cơn gió mùa
Cô đơn chiều chạng vạng
Lẻ loi vầng trăng sáng
Chiếc lá rơi giữa trời
 
Trang sách nằm im lặng
Ủ buồn mặt biển khơi
Một ngôi sao vội vã
Tìm ai chạy cuối trời
 
Ngày cài then cửa đóng
Đêm mơ tròng mắt em
Lang thang màu suy nghĩ
Mênh mang anh tìm em
 
Trắng hoa trang chân lý
Đen bùn ao hôi tanh
Tồn tại bằng trí tuệ
Ta với ta một mình
 
***
 
 
KHÔNG ĐỀ
 
Tôi gặp em chiều ấy
Tóc buồn trên vai vương
Mắt buồn trong lửa cháy
Môi buồn trong phai hương
 
Tôi gặp em ngày ấy
Tháng buồn trong lam sương
Năm buồn trong thác chảy
Đời buồn trong yêu thương
 
Gặp nhau từ thuở ấy
Ta buồn trong ta hơn.
                             T.K
 
***
 
SỢI CHỈ THỪA
 
Áo em một sợi chỉ thừa
Nhện vương, anh gỡ ai ngờ giận nhau
Em cầm em kéo áo đau
Để bơ vơ tím một bầu rượu ngang
Sợi này người đã vắt sang
Tơ kia ai dệt còn mang chỉ thừa
 
Trời làm ướt áo -  Cơn mưa
Người làm đau áo, chỉ thừa cũng đau
Giá đem kết vòng tay  nhau
            Để cho áo trắng thương bầu rượu ngang.
 
***
                                                                    
VE KÊU VÒM SẤU
 
Ve kêu vòm sấu năm nào
Mẹ tôi vo gạo cầu ao trắng ngần
Trưa gầy theo tiếng ve ngân
Cha ngồi rít thuốc, lá thầm nhẹ đưa
 Tiếng ve mỏng, lời ve thưa
Gánh hạt thóc lép ngày xưa qua đình
Ve kêu đâu cứu được mình
Tiếng sầu chìm nổi bóng hình Kiến Giang *
 
Con ve kêu giọng khàn khàn
Mang ánh trăng nhạt dãi vàng ngọn cau
Ve già kêu chói tai trầu
Mong ngày mai bớt nỗi sầu đồng quê
 
Tiếng ve rạch nát trời hè
Xoá đi nửa nhớ, kéo về nửa thương
Anh về gặp lại Kiến Xương
Mong manh đi giữa đời thường mà say
 
Ve kêu vòm sấu trưa nay
Tiếng kêu đã chín từ ngày xa xưa….
 
*Tên con sông chảy qua
Đất Kiến Xương, Thái Bình.
 
 
***
 
 
SÔNG ĐÀ THÁC ĐỔ
 
Đừng buồn một nửa con tim
Có ngưòi đánh thức lặng im trong đời
Thoảng qua một phút giây thôi
Biết đâu vàng đá thành lời đã ghi
 
Em cầm ánh lửa mang đi
Anh theo như vết sao khuya cuối trời
Lòng hồ nước đã đầy vơi
Anh thêm một giọt mưa rơi lòng hồ
 
Sông Đà rặng núi xanh mơ
Gặp em thác đổ trắng bờ vai nhau.
 
 N.T.K