/Cỏn con một sợi lông mày. Mà đem cột trái đất này vào anh/ Thơ Trần Mạnh Hảo

VIDEO

HỖ TRỢ

QUẢNG CÁO

LỊCH

LIÊN KẾT

Những bài khác

Thời gian cứ trôi đi, cha tôi đã trở về với cõi vĩnh hằng. Tôi chợt nhớ đến một bài thơ của ông:

Xem: 3567

[25-02-2015]

Hãy trân trọng nâng niu những gì hiện hữu lúc này, sống trọn vẹn từng phút giây mà mình được cuộc sống ban tặng.

Xem: 3642

[01-02-2015]

Ông trầm ngâm một lúc rồi buông giọng thẫn thờ: Chắc tháng sau tôi lại phải đi Tây Nguyên thôi….

Xem: 3997

[25-01-2015]

Trong các nhà thơ hiện đại Việt Nam, Tế Hanh có dáng vẻ của một thi sĩ hơn cả, không phải chỉ bởi “đôi mắt nồng nàn lạ”...

Xem: 3910

[11-01-2015]

Ngực tôi đập thình thịch. Đã được đăng báo Trung ương hàng trăm lần rồi nhưng đây là lần đầu tiên tôi gửi bài cho Tiếng thơ...

Xem: 3829

[08-01-2015]

Nhưng nghĩ kĩ lại thấy, ở tuổi khó mà “gọi nhau qua vách núi” còn được người thân sợ “bay” kể cũng là may mắn lắm thay, Thi Hoàng!

Xem: 3481

[04-01-2015]

Nhưng biết đâu, điều mà độc giả cần ở một thi sĩ như Đồng Đức Bốn lại chính là cái nhẹ nhàng - nhẹ nhàng và bay bổng như vậy?

Xem: 3956

[02-01-2015]

Phản biện chính sách mới về một lĩnh vực xã hội nào đó mà lại hiểu sơ sài, ngay cả thuật ngữ trong lĩnh vực đó...

Xem: 3894

[16-12-2014]

Đó là một nhà báo sắc sảo - gai góc; một nhà thơ nhân văn - trữ tình và một “bút tre” tếu táo - hóm hỉnh.

Xem: 3726

[14-12-2014]

Tưởng đến với cõi sống đằng sau sự chết, Tùng lại sa vào một cơn mê mới - anh lạc ngay trong chính thời bình, khi chiến tranh đã đi qua...

Xem: 3756

[08-12-2014]