/Cỏn con một sợi lông mày. Mà đem cột trái đất này vào anh/ Thơ Trần Mạnh Hảo

VIDEO

HỖ TRỢ

QUẢNG CÁO

LỊCH

LIÊN KẾT

VĂN HỌC QUỐC TẾ

Thơ của Guzal Beghin

Nhà thơ Guzal Beghin sinh năm 1974 ở quận Kuskupirsk tỉnh Khorezm, Uzbekistan đã tốt nghiệp khoa ngữ văn Uzbech
Thơ của Guzal Beghin

Nhà thơ Guzal Beghin sinh năm 1974 ở quận Kuskupirsk tỉnh Khorezm, Uzbekistan đã tốt nghiệp khoa ngữ văn Uzbech của trường Đại học Tổng hợp Uzbekistan

 

Đền thờ đại thi hào Navoi ở Tashkent

        Nhà thơ Guzal Beghin sinh năm 1974 ở quận Kuskupirsk tỉnh Khorezm, Uzbekistan đã tốt nghiệp khoa ngữ văn Uzbech của trường Đại học Tổng hợp Uzbekistan mang tên M. Ulugbek. Những năm 2001-2003 học các lớp cao cấp văn học thuộc đại học văn mang tên A. M. Gorki ở Matxcơva.

Guzal Beghin là tác giả tập thơ "Xukunat Jaranghi" (Tiếng ngân vang của tĩnh lặng", 1998), "Utsaiôttan iapro ........ xoiaxi" ("Cái bóng của chiếc lá xao động", 2002), đang chuẩn bị in cuốn sách mới, thơ "Sabada ....ir o i" ("Dải bờ của ngọn hiu hiu")

Có thơ in trong các tập thơ chung "Thơ Uzbech hiện đại" (Taskent, 2003), "Tác phẩm của các nhà thơ và nhà văn trẻ " ( Taskent, 2008), "Anar - Granat" (Matxcơva, 2008). Đã được dịch ra các tiếng Nga, Anh và Kazac.

Đã tham gia công việc của Hội thảo chuyên đề sáng tác thanh niên tại Zaamin (thành phố Zaamin, 1999), liên hoan mở thơ Taskent lần thứ VI (2008), Hội nghị lần III các dịch giả SNG và Batích (Erevan, 2009)

 

Thơ của Guzal Beghin

 

Cái bóng của chiếc lá xao động

Kính dâng Mẹ Zalfira Minnigali

 

Mẹ nhóm lửa lò

Còn con gái mẹ chạy ra bờ mương

Nơi cây táo vừa thở hắt ra đau buồn

Khum bàn tay vốc nước buổi bình minh

Con mang dáng hình cái cây bị đốn

Vào giấc ngủ của mình

Và con đã đi sâu vào chính cái đêm tối

Cặp mắt con chăm chú nghe và ngong ngóng

Ôm lấy đôi bàn tay mẹ

Tiếng nước sông Iddil Trắng[1] buồn rầu oàm oạp vỗ

Chẩy qua vườn cây của con

Tiếng chim Khakkus[2] đập vào cửa sổ

Mẹ nhẩn nha thêm củi

Còn con hít hương thơm của cây mùi

Xé toang cái đêm dài bất tận

*

Cây

Hoa

Và cỏ

Thẩy đều sung sướng đang được lớn lên

Con tôi sung sướng hơn chúng

Mặc dầu tôi không còn lớn.

*

Trên bức tranh nhỏ bìa sách

Một con bướm mầu thanh thiên

Chớp chớp đôi cánh của mình.

Trên bức tranh nhỏ bìa sách

nó uống nước trời

những bông hoa lặn xuống đáy

trong lòng sâu của con sông nước dâng

Trên bức tranh nhỏ bìa sách

ngọn gió không ngưng lật phật

con chuột cái móm mém của tối đêm

Trên bức tranh nhỏ bìa sách

những bức tượng làm từ đá ngáp dài

và một vì sao trườn xuống từ trời.

Trên bức tranh nhỏ bìa sách

một giọng nói rót vào đôi mắt tôi

giọng nói nghìn giới hạn

cơn mưa trăng mưa trăng mưa trăng

*

Tôi không vui

Nếu bên cạnh những chiếc lá lật phật

Và chim muông hót

Tôi bắt đầu thay đổi giọng mình

Và mặc lên người chiếc áo khác

Và thở dài ngước nhìn trời xanh.

*

Em muốn được sống như Anh

Đưa tay vuốt ve đầu những bông hoa

Chạm nhẹ vào đá.

Em muốn được sống như Anh

sinh ra con mắt nhìn của mình trong sâu hốc mắt

nói thật từ từ thật châ ậm...

*

Dạo chơi giữa các mùi hương

Tôi cứ muốn nhìn thấy cái gì đó

đưa bàn tay sờ được vào cái gì đó

Và tôi ôm lấy những thân cây

Lá khô lạnh rơi rụng

Cái run rẩy của cỏ trong hốc mắt tôi

Lại bắt đầu vào ban mai

Công việc không bình thường của tôi

đi dạo giữa rừng cây cóng lạnh.

*

Giữa những mảnh bát vỡ

Chính tôi hồ như cũng bị ném tứ tung

ra khắp bốn phương tám hướng

Và ngó nhìn qua những khe cửa nhỏ của cái Bản chất

Tôi chỉ thấy dặt những mảnh vỡ

và ngoài con mắt nhìn chẳng có gì

 

 

sa khoáng

 

1

Chỉ cần tôi xoay bàn tay

Chiếc chìa khoá hạnh phúc

Thế là những con chim không cánh bay lên.

 

2

Nỗi khổ đau chín dần dạo chơi

trong những trang phục nhiều màu sắc

quanh ngọn bút sậy của tôi

 

3

Hằng chiều chiều ngọn gió trống uể oải

đung đua cái nôi của tôi

bây giờ cũng trống không như vậy

 

4

Cặp mắt của tôi - lệ mùa thu

lòng bàn tay- hai cái hồ chứa lệ

hãy chia tách chúng tôi ra, cái điều không nhất thể.

 

5

Tôi tách khỏi chính bản thân tôi

và với cô gái sống trong tôi

không còn gì là giống nhau cả

 

6

Theo đường vạch ngang lòng bàn tay anh

lưỡi dao găm số mệnh cứa một lần

thế là vết thương làm bàn tay anh bất tử

 

7

Cái bóng của chiếc lá cây xao động

đã - sà vào sân nhà ai

mùa xuân đã bị con chó con đớp mất

 

8

Đừng ép mùi hương của hoa hồng

đừng giẫm lên ánh trăng

chú chó con hãy cẩn trọng

 

9

Trái táo bị chim rỉa

làm cho cây lao xao

bởi hương vị mặt trời

 

10

Đưa tay dẹp tiếng chim ríu rít

trong lọn tóc của mình

tôi chặn ngang con sóng biển đang xô tới

 

11

Khi đôi cánh chim bay

run rẩy trong tròng mắt tôi

tôi trao tự do cho giọng mình cất tiếng

 

12

Tôi thì thầm vào bên tai cây mùi hương

rằng tôi yêu nó

chỉ có thế đó

tôi bứt được của bông hoa nhỏ mùi thơm

 

13

Những bông hoa lặn sâu vào lòng giếng

và do Tạo hoá thu lượm

lại nổi lên mặt nước thành bức tranh

 

14

Cái bóng tối đi vào làm tôi lơ đãng

đi ngang qua không một tiếng động

bên cạnh cái im lặng của tôi

 

15

Đan ánh mắt nhìn của mình với ánh trăng

tôi muốn hiểu ánh áng của trăng

nhưng không thấu hiểu được đêm tối

 

16

Chỉ cần mỉm cười ngước nhìn lên mặt trăng

thế là những chiếc lá trăng vàng

loạt xoạt rơi xuống

 

Thuý Toàn dịch theo bản tiếng Nga của Nikolai Ilin