/Cỏn con một sợi lông mày. Mà đem cột trái đất này vào anh/ Thơ Trần Mạnh Hảo

VIDEO

HỖ TRỢ

QUẢNG CÁO

LỊCH

LIÊN KẾT

TÔ NGỌC THẠCH

TIẾNG TRỐNG TRƯỜNG

Gọi giấc mơ xanh về mùa thu nguồn cội...

TIẾNG TRỐNG TRƯỜNG 

(Thơ văn xuôi)

.
 

            Trời cuối thu, dòng sông quê nghiêng mình nghe nắng thở. Tiết thu hồng sắc biếc dội lòng người đăm đắm nhớ nhung. Tiếng trống trường gọi tôi về trên con đò thời gian xa cách mấy mươi năm. Cầm câu ca dao làm cây sào dò dĩ vãng. Dọc đường mòn ký ức: Cảm xúc dâng đầy, hoài bão ước mơ ăm ắp tuổi thơ.                                            

Lần theo nhịp trống trường, tôi vấp phải bóng mình ngày xưa. Cơn khát cồn cào sau bao năm đợi chờ nay dịu bớt. Tán bàng xanh phủ xuống hồn thương một màu biêng biếc. Tiếng trống trường lay động trời, sao.

            Nắng thu diệu kỳ, tôi lạc vào rừng hoa trắng muốt, như mơ màng trong câu chuyện cổ tích năm nao. Bài học hôm nào còn thơm kỳ lạ.

Trên bảng đen phấn trắng vỡ lao xao vương tóc thày sáng lóa. Bài giảng của thày còn roi rói vẹn nguyên. Những trang đời thày cho ngày một dày thêm, chắp cho ta đôi cánh vượt qua cánh đồng bão dông trùng điệp.

            Tiếng trống trường vang khắp nơi nơi, vọng xa sau, đưa ta bước tiếp. Bao mùa trăng xao xuyến rộn ràng. Những bảng vàng ngày một thêm trang.

            Gọi giấc mơ xanh về mùa thu nguồn cội...

                                                                                            Hải Phòng IX/1992