VIDEO
Tin nóng
QUẢNG CÁO
LỊCH
LIÊN KẾT
Thơ
BÓNG CÔ ĐƠN
/Khoảng trống ơi khoảng trống bóng ta là ta hay là bóng con cá con vừa thả xuống hồ?/ Thơ TAThi An
BÓNG CÔ ĐƠN
Chiều cạn dần
mình đi ra khỏi mình về phía hoàng hôn
Thân xác trong áo quần cũ dần cùng năm tháng
Ngụm nước nhạt trong miệng mình mê sảng
Trôi xuống ruột gan tìm chỗ vắng tâm tư...
Đêm tuột khỏi chăn nhiễm lạnh, húng hắng ho
Chợt tỉnh, cô đơn choàng tay ôm lấy bóng
Nỗi đau không nhai mà ghê răng một thời xa vắng
Buồn xưa kéo lệch thời gian
Cô đơn rưng rưng
Giấc ngủ mỏng tang
Chiêm bao mảnh khảnh
Ta tha nhân hà hơi bàn tay lạnh
Hồn trở lại xác thân trong khoảng rỗng tâm hồn...
Sấm vùng mình dọc xương sống nhân gian
Mưa rửa trôi những lời nhầu nhĩ
Sợi tơ buồn vắt qua thiên niên kỷ
Tia nắng ban mai thon thót như đàn cá bột
thả vào bến nước mênh mông
Cô đơn bóc bóng mình héo khô
dán vào khoảng không
Khoảng trống ơi khoảng trống
bóng ta là ta
hay là bóng con cá con vừa thả xuống hồ?