/Dễ trăm lần không dân cũng chịu. Khó vạn lần dân liệu cũng xong/. Thơ Thanh Tịnh

VIDEO

HỖ TRỢ

QUẢNG CÁO

LỊCH

LIÊN KẾT

Thơ

Chùm thơ Tô Hoàn: Cạn đèn ta thắp trăng suông

Nhà thơ Tô Hoàn sinh năm 1949, quê quán ở Nghĩa Trung, Việt Yên, Bắc Giang nay thuộc tỉnh Bắc Ninh.

Chùm thơ Tô Hoàn: Cạn đèn ta thắp trăng suông

.

        Nhà thơ Tô Hoàn sinh năm 1949, quê quán ở Nghĩa Trung, Việt Yên, Bắc Giang nay thuộc tỉnh Bắc Ninh. Ông là cán bộ quân đội đã nghỉ hưu và say mê tập trung sáng tác. 

Nhà thơ Tô Hoàn

       Những tập thơ chính của Tô Hoàn đã xuất bản: Có một lời ru (1989); Phía nào cũng gió (2004); Giấc mơ của nắng (Thơ thiếu nhi 2007); Đã cuối mùa em (2016); Tôi gọi rừng già (2024).

       Quan niệm về thơ, nhà thơ Tô Hoàn viết rằng: “Người làm thơ nghĩa là tư duy bằng những hình tượng thơ chứ không phải líu lo như chim hót, tự tìm kiếm và tạo cho mình một giọng thơ riêng. Người thơ cần có tri âm, tri kỉ để sẻ chia, giãi bày, nhưng thơ lại không hợp với sự ồn ào, chiêng trống. Theo tôi nghĩ, thời nào cũng vậy, với thơ, chỉ cần một từ hay là đủ”.

.

VÀNH TRĂNG –  MẮT BẠN

 

Ánh đèn rụng sáng qua tay

Đêm đêm nhớ bạn cay cay mắt mình

 

Bạn ta như nắng thuỷ tinh

Hiền như cổ tích mà thành cỏ cây

 

Bạn treo cơn sốt rạc ngày

Miên man rừng phủ lá đầy miên man

 

Đêm đêm sông núi nhoáng nhoàng

Bầu trời nháo nhác những tàn lửa ma

 

Bạn reo khi gặp rừng già

Bao năm bạn vẫn chưa qua khỏi rừng

 

Bốn mùa đất nước trên lưng

Vắt cơm muối trắng neo từng giấc mơ

 

***

 

Buồn vui ngày ấy- bây giờ

Dễ tan như sóng, dễ mờ như gương

 

Cạn đèn ta thắp trăng suông

Vành trăng – mắt bạn chiến trường nhìn ta.

 

*****

 

NHỚ LẮM RỪNG ƠI

 

Xa rừng rồi nhớ lắm rừng ơi

Đêm vẫn mơ đầy trời săng lẻ

Cây cõng gió làm ta thêm nhớ mẹ

Qua nắng mưa cây xanh tháng xanh ngày

 

Nhớ con đường cây mòn vẹt bàn tay

Tên bạn khắc đầy cánh rừng thương nhớ

 

Những cánh võng mắc vào trăng vào gió

Mắc cào vai ta- vai bạn- vai rừng

 

Nhớ những chiều rừng trắng nước mênh mông

Tiễn bạn đi phải khiêng rừng đổ nước

Đêm vắng bạn – rừng trống hoang gió buốt

Thương bạn nằm đất lạnh ngập mưa giăng

 

Trường Sơn ơi trút lá mấy mươi năm

Xin đừng lấp bạn ta như lấp cỏ.

Tranh của họa sĩ Hoàng A Sáng

 

CHIỀU SÔNG BUNG

 

Ngày Thềm đi trẻ lắm

Vừa hai mươi tuổi đời

Hoa rù rì nở trắng

Sông Bung, chiều khôn nguôi

 

Tuổi hai mươi Thềm ơi

Ai mà không nhớ mẹ

Thềm thường khóc một mình

Nơi góc rừng săng lẻ

 

Ơi một thời tuổi trẻ

Chúng mình xanh như rừng

 

Nhúm muối dành san sẻ

Mẩu thuốc dành hít chung

 

Nhớ một chiều sông Bung

Trời mưa như thác dội

Pháo giặc băn nát rừng

Thềm không lời trăng trối

 

Bao năm rừng quên tuổi

Thềm còn xanh như rừng?

Thềm có nghe ai gọi

Dọc những chiều sông Bung?

 

*****

 

THÁNG GIÊNG

 

Mỗi năm cứ đội tháng giêng

Tôi và em đến mọi miền ca dao

Người chen trong sắc hoa đào

Bao nhiêu lúng liến đổ vào cuộc chơi

 

Hội làng ai cũng có đôi

Lá hoa ghen với những lời đong đưa

Tháng giêng mưa gió thêu thùa

Gái trai tình tự bỏ bùa cho nhau.

 

*****

 

ĐI CHỢ NHÃ NAM

 

Ngày xuân đi chợ Nhã Nam

Tôi gặp mùa cam Bố Hạ

 

Hương cam sành thơm nghiêng ngả

Như lôi, buộc lấy tay người

 

Ríu rít những lời em mời

Tôi thích dùng dằng mặc cả

 

Cam ngon hay người xinh quá

Làm tôi lạc lối Xuân về.

 

TÔ HOÀN

Nguồn theo HoinhavanVN