/Cỏn con một sợi lông mày. Mà đem cột trái đất này vào anh/ Thơ Trần Mạnh Hảo

VIDEO

HỖ TRỢ

QUẢNG CÁO

LỊCH

LIÊN KẾT

THƠ VĂN BẠN BÈ

THÁNG 7 TƯỞNG NHỚ NHỮNG ANH HÙNG LIỆT SỸ

Chói ngời trên những nấm mồ mang tên Liệt sỹ. Sống mãi trong lòng dân tộc Việt Nam!...
TẢN VĂN

THÁNG 7 TƯỞNG NHỚ NHỮNG ANH HÙNG LIỆT SỸ

.
       Chiều mưa… Ngôi nhà nhỏ như trải rộng thênh thang. Giữa thành phố phồn hoa ngược xuôi hối hả, mà hồn gửi ở quê nhà. Những ngày tháng 7, hoa phượng đã tàn, chỉ thấp thoáng còn sót lại vài chùm nhỏ mong manh, dấu mình trong vòm lá xum xuê, nuối tiếc mùa hè đã trôi qua!

       Tiết trời tháng 7 mưa ngâu, những hạt mưa rơi rả rích, dùng giằng, giọt mau như khóc, giọt thưa như hờn, buồn, một nỗi buồn xa vắng, mênh mông! Tháng 7 cả nước tri ân, tưởng nhớ những người anh hùng Liệt sĩ đã hy sinh qua các cuộc kháng chiến vì sự nghiệp giải phóng dân tộc.
       Trời đã ngả sang chiều, những đám mây từ phía chân trời kéo đến. Có phải trời cũng khóc thương những người con tuổi mười tám, đôi mươi. Cái tuổi vạm vỡ như một dòng sông tươi trẻ trong lành, cho làng xóm vững tin hơn. Mỗi chàng trai như mỗi cây cổ thụ chống đỡ bao mùa nước lũ. Những chàng trai rạo rực, ấp ủ biết bao điều khát vọng…Họ đã phải ra đi… và nhiều người ngã xuống cho Tổ quốc bình yên.
Chú tôi. Cũng như bao chàng trai mười tám, đôi mươi từ mọi miền đất nước. Những người con ưu tú của đất mẹ anh hùng một lòng lên đường quyết tâm bảo vệ Tổ quốc, gìn giữ bờ cõi non sông. Nhiều người đã hy sinh vì độc lập tự do cho dân tộc. Họ bỏ lại đằng sau quê hương, cha mẹ, người yêu… Để rồi, chiều chiều biết bao bà mẹ ngồi tựa cửa ngóng con… Đất nước hòa bình 40 năm có lẻ, mà còn bao người con gửi lại máu xương nơi rừng thiêng nước độc không về….
       Tôi được nghe kể lại: Thời đánh Pháp.Tiểu đội của chú tôi, hoạt động trong vùng địch tạm chiếm. Trận đánh giáp lá cà, bị lộ. Chú tôi và cả tiểu đội hy sinh gần hết ngay trên mảnh đất quê nhà, bên dòng sông Gừng. Nhân dân xã Hùng Tiến - huyện Vĩnh Bảo bí mật chôn cất. không có quan tài, cứ thế đặt xuống huyệt, cũng không kịp biết tên, biết tuổi. Tiểu đội ấy tất cả thành Liệt sỹ vô danh.
       Tôi. Phận gái thay cha thắp hương thờ cúng chú, khói hương nghi ngút ảo mờ! Hình bóng chú, vẫn chàng trai trẻ đẹp, đôi mắt sáng ngời trong bộ quân phục, chiếc áo trấn thủ màu cỏ úa, ba lô trên vai và đôi dép cao su. Chưa một lần biết cầm tay bạn gái, chưa một lần trái tim biết rung lên nhịp đập bồi hồi, và chắc rằng cũng chưa được ăn một bữa cơm no không độn.
Dù sao thì chú tôi và các Liệt sỹ còn được nằm đây, giữa mảnh đất quê nhà, nghe gió hát ru những chiều nắng quái, nghe mưa phủ mộ ướt đẫm hoàng hôn, trăng ru vào giấc ngủ đượm hương lúa tháng năm, tháng mười rì rào những chiều thương nhớ…
       Mà lòng không khỏi xót xa cho biết bao những chàng trai tuổi mười tám, đôi mươi, trùng trùng, điệp điệp lên đường đánh Mỹ. Họ hy sinh trên khắp các chiến trường… Biết bao nghĩa trang. Biết bao đài tưởng niệm ghi tên tuổi các anh! Nghĩa trang Trường Sơn ngút ngàn nắng gió, nghĩa trang đường 9 Quảng Trị… với hàng vạn ngôi mộ, rồi dòng sông Thạch Hãn “ Đáy sông như lòng mẹ / Ôm đàn con trăm quê” * (thơ Nguyễn Đình Xán)
       Đâu, chỉ người ngoài mặt trận. Cùng đồng hành với cuộc kháng chiến, còn có biết bao những người mẹ, người vợ, những người ở lại hậu phương chắc tay cày, vững tay súng, vời vợi những đêm đông mòn mỏi chờ mong… thủy chung, nuôi con, lo toan gánh vác. Năm tháng đằng đẵng trôi đi, bóng những người mẹ, người vợ tàn phai một thời xuân sắc. Giờ đây mái đầu đã bạc, héo hắt, vẹo xiêu đi khắp các chiến trường tìm hài cốt chồng, con. Như chim lạc rừng giữa mênh mông trời đất…
       Và biết bao những người thương binh sống sót trở về, mang trên mình thương tật, mang trên mình chất độc màu da cam, với những đứa con quằn quại trên giường. Những nữ thanh niên xung phong đi mở đường cứu nước, hiến dâng tuổi xuân cho lý tưởng cao đẹp, hòa bình trở về hết thời xuân sắc… “Mải đi về phía cầu vồng/Quay về cải đã lên ngồng khổ chưa”* “Thơ Phạm Xuân Trường” Nỗi đau này có bút mực nào tả xiết!
       Các anh, các chị ngã xuống! Tên tuổi tạc vào non sông đất nước mãi mãi tươi xanh. Chói ngời trên những nấm mồ mang tên Liệt sỹ. Sống mãi trong lòng dân tộc Việt Nam!...

Tháng 7/2018
Thúy Ngoan