/Cỏn con một sợi lông mày. Mà đem cột trái đất này vào anh/ Thơ Trần Mạnh Hảo

VIDEO

HỖ TRỢ

QUẢNG CÁO

LỊCH

LIÊN KẾT

văn xuôi

THÚ VUI CÂU CÁ

Nhớ lắm khi mùa thu về, nhớ lắm những ngày đi câu cá ở làng quê thân yêu của một thời niên thiếu. ./.

THÚ VUI CÂU CÁ

 

            Câu cá là một thú vui tao nhã của không ít bao người mà ai ai cũng thích thú, mà câu cá thì không kể mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông. Nhưng mùa Thu là một mùa đi câu cá có lẽ là một mùa câu mà mọi người đều cảm nhận rõ nét của niềm đam mê, phấn khích vô cùng…

           Nhớ lại những ngày còn thơ bé, mùa Thu về trời xanh trong, gió thu về mơm man mát rượt, thổi nhè nhẹ trên các cành cây. Mặt nước của các ao, hồ, đầm, sông, ngòi… của làng quê yêu dấu trong văn vắt. Những cánh đồng làng quê lúa cũng đang xanh, việc chăm bẵm cũng đã bớt. việc nhà nông cũng không còn tất bật như khi cấy, khi cày, khi thu hoạch. Lũ trẻ chúng tôi học xong bài vở, là sắm sanh cần câu, giỏ đựng cá, chuần bị mồi đi theo các cha, các chú, hay các anh lớn tuổi đi câu. Cần câu được làm bằng thân cây tre loại nhỏ, hay cây trúc, dây câu bằng cước, lưỡi câu làm bằng dây thép được uốn cong, hoặc đi chợ mua người ta có bán sẵn, phao câu làm bằng thân cây rút, trắng nhẹ nổi lều phều trên mặt nước. Mồi câu là cơm nghiền dẻo với cám, nhưng chủ yếu là bằng giun, hoặc con tép nhỏ….
.



         Khi đi câu, chọn một chỗ ngồi bằng phẳng bên mép ao, hồ…yên lặng thả mồi câu xuống mặt nước, người câu cá phải thật bình tĩnh, không nóng vội, lũ cá háu ăn thi nhau cắn mồi, nhiều lúc giật liên tục đó là lũ cá rô, cá diếc, cá trôi… . Gỡ những chú cá mắc lưỡi câu, bỏ vào giỏ ngâm dước mép nước để cá sống, nếu cá chết dễ bị ươn. Có điều là câu mỗi một loại cá khác nhau, lại có cách câu khác nhau, như khi câu cá quả, cá chuối, thì phải dùng cần câu quăng ra xa rồi kéo là là trên mặt nước, mồi câu là những con nhái nhỏ. Còn câu loại cá  Ngạo ( màu cá trắng, mình mỏng, miệng rộng ) thì lại phải lấy một cành câu nhỏ khác, đập nước cho động, tạo nên bọt nước, sóng nước, thì lũ cá này mới vào ăn mồi, mà lũ cá này ham ăn đến cực độ, mỗi buổi câu cũng có khi được đến hàng cân… Còn câu các loại cá ở tầng nước sâu như các Trắm, cá chép…thì phải kiên trì ngồi thật lâu, chúng mới cắn câu. Mỗi khi phao động, giật cần câu, là một chú cá mắc vào lưỡi câu là mang lại niềm vui khó tả của lũ trẻ chúng tôi.

          Đã bao mùa thu đi qua, khi bầu trời trong xanh, gió thu thổi nhè nhẹ, trong sự yên bình, tĩnh lặng của các làng quê. Lòng lại nao nao nhớ về thuở trẻ, mùa đi câu cá lại trỗi dậy. Sáng nay ngồi trước cửa nhà, thấy mấy người đạp xe đạp, mang cần câu, giỏ đựng, rít rít gọi nhau đi câu.          Bất giác trong tâm tưởng lại vang lên tiếng gọi bạn thuở thiếu thời: Dũng ơi !, Chan ơi !, Khoa ơi !, Đức ơi !, Bình ơi !, Thạch ơi !...  Đi câu cá thôi… mà thấy nghèn nghẹn trong lòng.

        Nhớ lắm khi mùa thu về, nhớ lắm những ngày đi câu cá ở làng quê thân yêu của một thời niên thiếu. ./.

 

Quê nội,  Mùa thu 2017

Nguyễn Anh Đào