/Cỏn con một sợi lông mày. Mà đem cột trái đất này vào anh/ Thơ Trần Mạnh Hảo

VIDEO

HỖ TRỢ

QUẢNG CÁO

LỊCH

LIÊN KẾT

TIN TỨC

Thư ngỏ gửi ông Chủ tịch Hội VHNT NAM ĐỊNH & ông TBT Tạp chí VĂN NHÂN.

Nhân bài viết này, tôi xin phép được chép lại hai bài thơ thiếu nhi viết cùng một chủ đề của tôi và Trần Đăng Khoa, để mọi người đọc chậm lại một lần nữa.

Hà Nội, ngày 19/3/2020

Thư ngỏ gửi ông Chủ tịch Hội VHNT NAM ĐỊNH & ông TBT Tạp chí VĂN NHÂN.


       Sau khi đọc bức thư ngỏ của hai tác giả Đình Phương & Hoài Ngọc Anh gửi các văn nhân Nam Định, đăng trên trang trannhuong.net, với nỗi trăn trở khôn nguôi: Chất lượng của Tạp chí Văn Nhân có thời điểm sa sút?

       Với tư cách là con dân Nam Định đang định cư tại Hà Nội, tôi không thể không viết một bức thư ngỏ gửi ông Chủ tịch Hội VHNT NAM ĐỊNH & ông Tổng biên tậpTạp chí VĂN NHÂN, nhằm góp một kiến giải nào đấy, ngõ hầu giúp Tạp chí có thêm một ý kiến tích cực.

Thưa ông Chủ tịch & ông Tổng biên tập

Qua theo dõi một số năm gần đây, tôi thấy ban biên tập làm việc thiếu cẩn trọng, năng lực chuyên môn chưa cao?

Xin chứng minh:

Tạp chí số Xuân Giáp ngọ (2014 ) và số Xuân Ất mùi ( 2015), đều đăng thơ của tôi, nhưng cả hai lần đều không gửi biếu tạp chí. Đến ngày thơ rằm nguyên tiêu tôi ra VMQTG, đến thăm quầy sách báo Xuân và chào mừng các bạn văn Nam Định thì mới phát hiện ra thơ của mình đã được in số Tết. Tôi phản ánh điều này với TBT Nguyễn Thị Cảnh. Tổng biên tập có lời xin lỗi, rồi chúc mừng năm mới và lúc đó tôi mới nhận được tạp chí.

Tạp chí nhà văn số 3 năm 2008 đã in bài thơ Trên bến Đò quan của tôi không sai một chữ nào so với bản gốc. Thế mà cũng bài thơ này khi in trên tạp chí Văn nhân số 126/2019, câu thứ 15 (từ trên xuống), đã bị sửa lại: Nghêu ngao giọng hát còn vài đôi câu, nghe rất sượng, làm xô lệch cả bài thơ (câu gôc: Nghêu ngao câu hát lai lai tiếng Tầu ), đó là hạn chế của người biên tập?

Thưa ông Tổng biên tập Tạp chí Văn nhân và tác giả Đình Phương, chúng tôi những người viết xa quê, nhưng nỗi nhớ cố hương lúc nào cũng canh cánh bên lòng và luôn khao khát được đóng góp phần nhỏ bé của mình để đưa tạp chí lên những tầm cao mới! Vấn đề cốt lõi còn lại là tạp chí phải có BBT chuyên môn cao, thật sự tâm huyết, làm việc với tôn chỉ: Văn chương vì con người, vì Tổ quốc và vì cái đẹp tao nhã  vốn có của văn chương.

Năm 2015, nhà xuất bản Văn học in cuốn THƠ CHO THIẾU NHI. Đây là tuyển thơ trong hơn 50 năm qua của người viết khắp cả nước, trong đó các tác giả quê gốc Nam Định góp mặt khá đông. Tôi xin đưa ra một thống kê điển hình: Tố Hữu 1 bài, Huy Cận 3 bài, Phạm Hổ 24 bài,Nữ sỹ Xuân Quỳnh 9 bài, Trần Đăng Khoa 16 bài, Nguyễn Trọng Tạo 14 bài và Vũ Xuân Quản 13 bài…

Nhân bài viết này, tôi xin phép được chép lại hai bài thơ thiếu nhi viết cùng một chủ đề của tôi và Trần Đăng Khoa, để mọi người đọc chậm lại một lần nữa.


CÚN CON
( Vũ Xuân Quản viết ở tuổi 66)


Cún con làm bộ suốt ngày

Hễ tao đi học là mày lêu têu

Cứ như mày chẳng ai yêu?

Chỉ tao mới biết nuông chiều mày thôi?

 

Đá bóng mày cũng khoái chơi

Chồm lên mày đú mày đòi bắt gôn

Bóng căng tao sút kinh hồn

Mày nhoài người bắt dáng con nhà nòi

Vô lê chéo góc cún ơi

Bóng bay vào lưới tao cười tẹt ga

 

Mày thường bỏ bữa hay là?

Đợi tao đi học về nhà mới ăn

Ông bà tao cứ băn khoăn

Trừ tao…chẳng có ai chăm nổi mày?

 

Tao tắm mày chạy theo ngay

Còn đòi dầu gội cho mày nữa cơ

Tao học mày cũng nằm chờ

Gác mõm lên cặp ngây ngô mày nhìn

 

Tinh mơ nhạc dạo báo tin

Bật dậy tao tìm đồng phục học sinh

Vì tao mày cũng rối tinh

Rồi bất thình lình mày chỉ ra ngay

 

Tiễn tao đến lớp sáng nay

Mặt mày buồn thỉu…mắt mày rưng rưng!



SAO KHÔNG VỀ VÀNG ƠI? (Trần Đăng Khoa viết lúc 9 tuổi)


Tao đi học về nhà

Là mày chạy xổ ra

Đầu tiên mày rối rít

Cái đuôi mừng ngoáy tít

Rồi mày lắc cái đầu

Khịt khịt mũi, rung râu

Rồi mày nhún chân sau

Chân trước chồm, mày bắt

Bắt tay tao rất chặt

Thế là mày tất bật

Đưa vội tao vào nhà

Dù tao đi đâu xa

Cũng nhớ mày lắm đấy…

Hôm nay tao bỗng thấy

Cái cổng rộng thế này

Vì không thấy bóng mày

Nằm chờ tao trước cửa

Không nghe tiếng mày sủa

Như những buổi trưa nào

Không thấy mày đón tao

Cái đuôi vàng ngoáy tít

Cái mũi đen khịt khịt

Mày không bắt tay tao

Tay tao buồn làm sao!

Sao không về hả chó?

Nghe bom thằng Mỹ nổ

Mày bỏ chạy đi đâu?

Tao chờ mày đã lâu

Cơm phần mày để cửa

Sao không về hả chó?

Tao chờ mày lắm đó

Vàng ơi là Vàng ơi!...

Ngày 3/4/1967

Trân trọng

VŨ XUÂN QUẢN. Mobile:0987368446