/Cỏn con một sợi lông mày. Mà đem cột trái đất này vào anh/ Thơ Trần Mạnh Hảo

VIDEO

HỖ TRỢ

QUẢNG CÁO

LỊCH

LIÊN KẾT

Thơ

Viết cho ngày sinh – Hoài Khánh

Anh còn một mảng thơ khác khi viết về cuộc đời, lúc viết về thế sự… mà khi đọc lên không khỏi khiến lòng ta day dứt.

Viết cho ngày sinh – Hoài Khánh


       Nhắc tới thơ Hoài Khánh, chắc không ít bạn đọc sẽ nghĩ tới những thành tựu của anh viết dành cho lứa tuổi thần tiên, mà gần đây nhất là tập “Địu chữ qua cổng trời” – NXB Kim Đồng 2019 đã thu hút khá nhiều sự quan tâm của dư luận. Song đó chưa phải là tất cả những gì ở con người tài năng, đam mê văn chương này. Anh còn một mảng thơ khác khi viết về cuộc đời, lúc viết về thế sự… mà khi đọc lên không khỏi khiến lòng ta day dứt.

 


VIẾT CHO NGÀY SINH

Cũng từ mặt đất sinh ra
Vô tư cỏ mãi mãi là cỏ thôi
Sáo diều vi vút lưng trời
Khúc reo rất ngọt như lời mẹ ru

Ước thành một tiếng chim gù
Tôi chung thân giữa ngục tù ban mai
Cô đơn càng thấy đêm dài
Sa cơ mới hiểu một vài ân nhân

Cả đời bưng bát cơm ăn
Mấy khi đứng ngắm lúa xuân trổ đòng
Dẫu còn vất vả long đong
Tôi tin vẫn có nắng hồng sớm mai.

 

TRONG ĐÊM

Trằn trọc đêm góa bụa
Xoay hướng nào cũng thấy khoảng không
Nghe lá rơi tưởng trời nổi gió
Mở cửa toang cho trăng vỡ đầy phòng

Có không ít ngọn đèn quên ngủ
Tàn đóm bay khản đặc giọng côn trùng
Hương dạ lan nồng nàn thiếu phụ
Vẫn trong tôi một thuở gió cơ hàn

Ai cũng biết sớm mai có nắng
Lại còi xe inh ỏi phố phường
Chỉ tôi biết đêm nay từng chết lặng
Khâm liệm hồn mình bằng bóng tối đầy hương.

 

LÊN CHÙA THÁP TƯỜNG LONG

Chiều xuân núi Ngọc sương buông
Mải leo dốc vấp tiếng chuông ngang trời
Nào hay may rủi phận người
Thắp nhang khấn vái mong đời bình an

Muốn làm viên đá lát sàn
Thẹn không bằng mẩu gạch ngàn năm xưa
Trời đâu kịp lất phất mưa
Nắng tươi y hệt gái chưa lấy chồng

Chín tầng ngọn tháp Tường Long
Hồn thiêng triều Lý ngỡ rồng bay lên
Tôi cầu chút lộc, chút duyên
Trầm ngâm Phật tọa tòa sen mỉm cười

Chuông ngân tím biếc biển khơi
Tim tôi gõ mõ giống thời biết yêu
Mái chùa cong cả trời chiều
Hình như tháp cũng vọng điều tương tư.

 

LANG THANG Ở VŨNG TÀU

Chẳng dám viết tên em trên mặt cát
Sóng xanh kia vẫn xóa nát vô tình
Biển đầy nước mà lòng sao khô khát
Anh không quen ra bãi biển một mình

Nơi đây có Bãi Sau và Bãi Trước
Dẫu mặn tình mắt sóng vẫn trong veo
Không còn trẻ để ngỏ lời mong ước
Anh như cây thông già mặc kệ gió reo

Đâu phải vàng ròng giữa những gì lấp lánh
Muốn chạy nhông nhông dù chớm bạc mái đầu
Đừng nắng nữa kẻo bỏng niềm kiêu hãnh
Anh tự vo viên làm hạt cát ở Vũng Tàu.

 

NHỚ VỀ QUAN HỌ

Mang câu lục bát đi xa
Cồn cào lại nhớ gốc đa sau chùa
Bởi chưng câu hát bỏ bùa
Tôi ngồi chết lặng giữa mùa hội Lim

Lội sông theo sít kiếm tìm
Gặp bầy con nhện im lìm giăng tơ
Thương ai lắm bạn mà ngờ
Để cầu dải yếm hững hờ xuân qua

Trót buông vạt áo em ra
Biết tìm mớ bảy mớ ba nơi nào
Chênh chao nón thúng quai thao
Trèo lên Quán Dốc nôn nao hẹn thề

Mời trầu say đến đê mê
Mượn lời mười nhớ bộn bề trao duyên
Xin đừng ngồi tựa mạn thuyền
Trăng in mặt nước cũng phiền mẹ cha

Vịn câu giã bạn thiết tha
Để cho ai đó vượt qua sông Cầu.

H.K