TRỜI ẤM LÊN RỒI...
/Vợ chồng líu ríu lên Yên Phụ (3). Dạo xem Đào, Quất...sắm hoa chơi./ Thơ NgKh
Nguyễn Khôi
TRỜI ẤM LÊN RỒI...
"Văn phi sơn thủy vô kỳ ý
Nhân bất phong sương vị lão tài"
-Thơ cổ -------------
Trời ấm lên rồi...Đào xuống phố
Cúc ngạo tình xưa đượm hương thu
Trải qua sương tuyết đằm nỗi nhớ
Ngỡ mình còn đang ở Sa Pa ? *
Nắng hửng cả Mỹ Đình rạng rỡ (1)Những cao tầng thắp sáng trời cao
Cởi khăn trùm mặt đi "bát phố"
Em đẹp như Thơ má ửng đào. *
Du xuân ta phượt lên Châu Mộc
Vương tình luống cuống mấy bờ lau (2)
Về Tản Viên Sơn lòng chan chứa
Hớp hồn mây trắng giũ hồn đau. *
Trời ấm lên rồi...chim hí hửng
ríu rít bình minh, hứng khởi đời
Vợ chồng líu ríu lên Yên Phụ (3)
Dạo xem Đào, Quất...sắm hoa chơi.---
(1) khu đô thị mới Mỹ Đình, một trung tâm hiện đại ở Thủ đô Hà Nội.
(2) thơ Quang Dũng :
Ai lên Châu Mộc chiều sương ấy
Có thấy hồn lau nẻo bến bờ...
(3) Một chợ hoa tết ở Thủ Đô Hà Nội.
*
Hà Nội 28-1-2016