VIDEO
Tin nóng
QUẢNG CÁO
LỊCH
LIÊN KẾT
Thơ
THU CẢM
/Thì thổn thức biết bao giờ cho đủ. Hay chỉ là nắng quái lúc hoàng hôn?/ Thơ NBTTHU CẢM
Đang nóng nực nổi vài cơn áp thấp.
Mưa mấy ngày... trời đất chuyển sang thu
Và lá úa... và lúa mùa chắc hạt
Nghe đồng xa dìu dặt tiếng chim gù..
Xưa là lúc nhà nông lo liềm hái
Đi thăm đồng trong sắc lúa vàng phô
Nay gặt hái nhanh hơn nhờ có máy
Nên đường làng vắng cả cọng rơm khô...
Nơi " tựa gối ôm cần"*nay đã lấp
Bởi nhà quê giờ đất cũng như vàng
Chốn "ngõ trúc quanh co"* nay bỗng mất
Đổ bê tông và xây quán bán hàng.
Thu vẫn thế, nhưng đời không thể thế
Cuộc sống cần mới mẻ, sáng tươi hơn
Chút hoài niệm thì thôi đành chia sẻ
Vì chuyện đời đành nén lại nguồn cơn
Những tiếc nhớ là của mùa thu cũ
Khi bạn bè xưa giờ kẻ mất người còn
Thì thổn thức biết bao giờ cho đủ
Hay chỉ là nắng quái lúc hoàng hôn?
*Ý trong bài thơ "Thu điếu" (Câu cá ao thu) của Nguyễn Khuyến.
Đầu thu năm Canh Tý 2020
Nguyễn Bá Thính
Nguyễn Bá Thính

