/Cỏn con một sợi lông mày. Mà đem cột trái đất này vào anh/ Thơ Trần Mạnh Hảo

VIDEO

HỖ TRỢ

QUẢNG CÁO

LỊCH

LIÊN KẾT

Thơ

NHỚ TẾT

/Đội, cốt cán,… đang say sưa hớn hở. Nhà được chia, cố nông giọng ngang tàng/ Thơ NXD

Nguyễn Xuân Đóa

 

NHỚ TẾT

.

Chiều cuối năm lại nhớ về cái tết*

Chẳng còn gì, hũ gạo hết sạch trơn

Căn nhà rạ tuềnh toàng rỗng tuếch

Tấm phên tre gió bấc thổi cô đơn

 

Đói nguột lòng trong đêm đông giá lạnh

Trời mịt mùng cả nhà thức chong chong

Bên góc bếp cha chập chờn châm thuốc

Tý đói lòng khát sữa… lệ tong tong

 

Mẹ nức nở lời ru dần cạn kiệt

Nhà kế bên gà gáy giục liên hồi

Chim lợn kêu từ bụi tre gai góc

Tiếng pháo đùng tan nát cả hồn tôi…

 

Trời đã sáng chuông nhà thờ quên đổ

Cây vải thiều hoa trắng bệch miên man

Đội, cốt cán,… đang say sưa hớn hở

Nhà được chia, cố nông giọng ngang tàng

 

Bên kia ao vang câu ca chua chát:

“Vì nhân dân quên mình…”?

__________

*Tết Ất Mùi (1955), năm cải cách ruộng đất