/Cỏn con một sợi lông mày. Mà đem cột trái đất này vào anh/ Thơ Trần Mạnh Hảo

VIDEO

HỖ TRỢ

QUẢNG CÁO

LỊCH

LIÊN KẾT

Thơ

CHÙM THƠ VỀ QUÊ CỦA NGUYỄN THỊ THÚY NGOAN

/Con giờ nắng ngả sang trưa. Quê hương hai tiếng nắng mưa dãi dầu./ Thơ NTTN

CHÙM THƠ VỀ QUÊ CỦA NGUYỄN THỊ THÚY NGOAN
.

       Cuộc đời của Nguyễn Thị Thúy Ngoan gắn liền với bao gian chuân vất vả. Những vần thơ giàu cảm xúc của chị phần lớn gắn liền với những đắng đót mà chị đã trải qua.

       Nay trang tongocthach.vn xin giới thiệu với độc giả chùm thơ viết về quê hương của Nguyễn Thị Thúy Ngoan

 

 .

HỘI LÀNG 
Kính tặng làng văn hóa thôn Tạ Ngọai - An Hòa - VB - HP

 

Tháng ba quê mở Hội làng
Sân đình cây gạo xốn xang đơm chồi
Cháu con xa khắp mọi nơi
Gặp nhau ánh mắt nụ cười hân hoan

Vườn nhà thơm ngát hương xoan
Yến oanh ríu rít gọi đàn vui xuân
Điệu chèo ai hát trong ngần
Mớ ba mớ bảy bước chân gọi mời

Tháng ba giăng hạt mưa rơi 
Gặp nhau ôn chuyện cái thời xa xưa
Bây giờ làng xóm sớm trưa
Nhà cao cửa rộng vui vừa lòng nhau

Hội làng thơm ngát hương cau
Trầu têm cánh phượng đỏ màu má môi
Gái trai rạo rực sánh đôi
Cuối Xuân nưng nức khoảng trời hương quê.

 

                           8/03/2018 (âm lịch)

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

XÂY LẠI ĐÌNH LÀNG

.

Ngày xưa đình cũ khang trang

Nét văn trạm trổ rồng vàng chầu hoa                                 

Đường cong uốn lượn la đà

Ông Thiện - ông Ác nét ngà tô son

Thành Hoàng bản cảnh phù lên

Khói hương nghi ngát tỏa thơm quê nghèo

Những đêm gió mát trăng treo

Tháng ba hoa gạo rụng vào tuổi thơ.

 

Phá đình, cây gạo ngẩn ngơ

Đau lòng đứng giữa bơ vơ than trời

Lệnh trên - đình phá đi rồi

Cháu con trăn trở đứng ngồi không yên

Góp công, góp của xây lên

Tượng trưng đình cũ giữ nền ông cha

 

Quê hương tình nghĩa bao la

Đình làng tuy nhỏ cũng là nghĩa dân

Khai chương chuông vọng xa gần

Hội làng lại mở trong ngần sắc thu.!

 

                              8/8/2014 âm lịch

 

 

 

 

 

 

KHOẢNG TRỜI QUÊ

.

 

Ta một chiều dừng lại khúc sông quê

Bãi cói, vạt lau bên bồi, bên  lở

Lũ trẻ thả trâu đuổi nhau hét hò như chợ vỡ

Hoa cỏ may găm dọc lối đi về

 

Ta một chiều ngồi ngắm lại triền đê

Con sông Hóa mềm như giải lụa

Dang vòng tay ôm làng quê bé nhỏ

Đã bao lần tắm táp tuổi thơ tôi

 

Ta một chiều ngồi ngắm sông trôi

Sông chảy xiết có bao giờ ngưng lại

Lũ trẻ trâu ngày xưa trai, gái

Đứa nằm lại rừng xanh - đứa tha phương vời vợi…

 

Ta một chiều ngồi ngắm khoảng trời

Bao đổi thay theo dòng đời rất vội

Bước chân quê con đường làng bối rối

Một đời. Nuôi dưỡng tuổi thơ tôi

 

Ta một chiều thương lắm chiếc lá rơi

Anh mùa thu, em hứng tay đón đợi

Hoa cúc quê nhà nhộm vàng lấp lối

Chiều thu này thương nhớ lắm thu ơi

 

Quê hương là tất cả hồn tôi…

            

                               28/5/2017

 

 

 

HỒN QUÊ ĐÂU RỒI

.                      

Mây trôi thả xuống đồng chiều

Tháng ba hoa gạo ai khêu lửa đèn

Mưa rào lúa đẻ nhánh non

Lưng trâu cõng nắng say mềm tuổi thơ.

 

Về quê thương nhớ ngẩn ngơ

Ôi đàn cò trắng bơ vơ nơi nào

Người đi thưa vắng làm sao

Nhà ai cũng cổng vây rào kín bưng

 

Chuông chùa kêu cũng ngập ngừng

Nông thôn phố hóa nửa mừng, nửa lo

Bờ xôi, ruộng mật, bến đò

Xưởng may, nhà máy nhỏ to xếp hàng

 

Không còn nữa -  bến đò ngang

Sông tràn nước thải, trăng vàng nghẹn trôi

Dự án đứng, dự án ngồi

Nông dân hết ruộng thành người làm thuê

                                                                             

Tha hương để mỗi lần về

Bến đò đã vắng hồn quê đâu rồi

Có gì như mãi trong tôi

Bâng khuâng thương nhớ khoảng trời ngày xưa…

 

Phố hóa về đến cổng chùa

Hồn làng gà gáy lưa thưa vọng về!!!

 

                            12/2015

 

 

 

 

VỀ QUÊ

.

Con về quê giữa chiều mưa

Bồi hồi thương nhớ ngày xưa cồn cào

Nhà nghèo gió cũng xanh xao

Trời mưa trăng trượt ngã nhào vào hiên

 

Cha ngồi chẻ lạt bên thềm

Chẻ đôi cả những muộn phiền đầy vơi

Mẹ đi gặt lúa tháng mười

Lạt mềm trói mấy kiếp người vào nhau

 

Mưa phùn mẹ cấy ruộng sâu

Đôi môi ứa máu quết trầu đỏ tươi

Con đi mót lá mùng tơi

Cơm khoai nước mắt chia đôi quả cà

 

Mẹ chưa kíp trẻ đã già

Tuổi xuân ngồi vá đường xa mũi gần

Bàn chân đói lả bàn chân

Nhớ miếng bánh đúc mẹ phần cho con

 

Bây giờ cha mẹ không còn

Nhìn lên chỉ thấy mây non gió ngàn

Hồn quê đất tổ con mang

À ơi tiếng võng dịu dàng ngày xưa

 

Con giờ nắng ngả sang trưa

Quê hương hai tiếng nắng mưa dãi dầu.

 

 

                                    2/2009