/Cỏn con một sợi lông mày. Mà đem cột trái đất này vào anh/ Thơ Trần Mạnh Hảo

VIDEO

HỖ TRỢ

QUẢNG CÁO

LỊCH

LIÊN KẾT

Thơ

Chùm thơ tưởng niệm của Trịnh Công Lộc

/...mỏi mệt đến đâu cũng nối vòng tay lớn nhân loại vẫn thỉnh cầu xá tội trần gian…/

Chùm thơ tưởng niệm của Trịnh Công Lộc

 

MÊNH MANG MỘT CÕI…                                                  

Thương tiếc nghệ sĩ lớn Trịnh Công Sơn

 

Suối trong ơi!

Sỏi đá nào cũng rơi nước mắt

đôi mắt nào rót hết cô đơn

mà tình khúc - tình yêu tuôn trào như bể

 

Là câu hỏi

            ngàn đời

                                    là câu hỏi

mỏi mệt đi đâu cũng máu thịt da vàng

mỏi mệt đến đâu cũng nối vòng tay lớn

nhân loại vẫn thỉnh cầu xá tội trần gian…

 

Vẫn ở trong mưa,

                                    vẫn bến bờ lẩn khuất

Người  gọi tìm nhau để nhớ thương người

Trịnh Công Sơn

                                    và Khánh Ly

                                                            ai khóc

Ai khóc ai?

 

Thôi vũ trụ đành lăn trên cỏ

Mùa thu đi gọi nắng chân người

là Diễm Xưa…

                                    là cả khi nằm xuống…

Vẫn mênh mang một cõi đi, về…

 

Đêm 01/4/2001

 

NGƯỜI BÊN KIA VÀ CHIẾC THIÊN THU...            

Tưởng nhớ nhà thơ Hoàng Cầm

 

Bên kia sông Đuống*

Bên đây bờ vai

Bên kia bóng biếc

Bên đây thở dài...

 

Bao giờ ai về Kinh Bắc

Tìm người thấy lá Diêu Bông*

Lá Diêu Bông trông mòn ngóng đợi

đi tìm mà vẫn tay không!

 

Trách cứ gì đâu

                        Người bên sông ấy

thiên thu -  thật đây rồi

đã đến dắt tay người bên ấy

Vẫn nghiêng nghiêng lấp lánh một dòng sông!

 

7/5/2010

*Những bài thơ nổi tiếng của Hoàng Cầm.

CÒN ĐÂY                                            

Thương tiếc nhà văn Tô Ngọc Hiến

 

Thế là anh...

Những trang văn để lại

Nhường cho ai viết tiếp, Hiến ơi

Sáng láng vùng than năm bảy chín tám mươi

Người kiểm tu”*

                        - như khách lạ

Dấu son ngời văn chương!

 

Thế là anh...

Rộng- dài, tháng- năm- bờ bến

Con thuyền neo đậu chốn nào

Sang thế giới bên kia

Giọt lệ Hạ Long- giọt lệ khóc

Dang tay ôm lấy bạn bè

Hát bông đùa âm vang như sóng

Xô nghiêng một cõi trần ai.

 

Còn đây- thiên truyện ký

Gai góc những mảnh đời

tua tủa đâm đau hai bờ biên giới

lạ lẫm mê hồn

mà Hiến cứ quẩn quanh và buồn bực

Lẽ đời chưa viết được thành văn!

 

Đêm 1-3-1998

*Tập truyện ngắn đầu tay của Tô Ngọc Hiến.

CHIỀU ĐƯA TIỄN                 

Viếng mộ nhà văn Võ Huy Tâm

 

Chẳng lẽ bác Tâm đi*

Gọi Hiến về Đèo Bụt*

Chẳng lẽ, hai nhà văn vùng mỏ

Lại cùng lời tiên tri.

 

Chiều ấy dòng người đưa tiễn

Mưa ơi

            đã khóc một ngày

Chiều ấy hoa tràn lên mộ

Trắng phơ một góc chiều mây

 

Hay là hai người đã hẹn

Về nơi chốn “Thạch Anh Trang”

Tắm tiên ở nơi chín suối

Bụi trần rũ sạch cho xong...

 

Chiều ấy có ai đứng lại

Hoàng hôn nhoà bóng sương mờ

Chiều ấy nhang thành cuộn khói

Che ngang mặt núi lặng im

 

Bác Tâm- tôi về không kịp

Hiến ơi, vừa gặp hôm nào

Chiều ấy như là huyền thoại

Nhà văn là thế hay sao!

 

1999

*Nhà văn Võ Huy Tâm và nhà văn Tô Ngọc Hiến

 

 

ĐƯỜNG GIÓ,

                 ĐƯỜNG MÂY…

 

Nhớ nhà thơ Yên Đức

nhân ngày thơ Quảng Ninh lần thứ 27 (29/3/2014)

 

Yên Đức “Thung lũng than”*

Bom giặc bật tung hài cốt

Đường 18 - vòng cung

Bắn những đoàn quân ra trận*…

 

Yên Đức –“ Lửa hàn…”*

Điện và than

Lóe sáng đầu tiên vùng thơ công nghiệp

 Anh về trời  như chưa xong việc

Mây gió lại đưa về đất …

 

Bây giờ,

                 không như xưa

Chỉ tiếc,

                 người đồng hành “thi hữu”

Lại muốn nhòa đi thi tứ bạn bè…

 

Nhưng,

                  tất cả qua mau

Vẻ đẹp thơ Anh còn lại!

 

Gió có đường của gió

Mây có đường của mây

Sách thơm ngọn đèn vẫn tỏ

Theo đường

                    mây, gió

                                 Anh về!

 

28/3/2014

*  “Lửa hàn”…những bài thơ đầu tay của nhà thơ Yên Đức. Bài thơ “ Thung lũng than”  với những câu thơ nổi tiếng của Anh .

 

                           

 BÁC VĂN                                          

Tưởng niệm Đại tướng Võ Nguyên Giáp

 

Bác về,

              sau bão lũ

Làng biển còn ngổn ngang

Tiếc thương như xếp lại

Cho ngay ngắn, thẳng hàng

 

Tiễn Bác, giây phút cuối

Tiếng nấc nghẹn thôn quê

Ngoài xa,

               gió nào thổi

Mà se lạnh tràn về

 

Theo Bác Hồ, đuổi giặc

Giành  Độc-Lập non sông

Cảo thơm, hồn dân tộc

Tỏa nghi ngút hương nồng…

 

Đất,

        tượng đài bão lũ

Đứt khúc ruột miền Trung

Đất,

        sinh người huyền thoại

Tạc nên tướng anh hùng

 

Bác Văn, đã khắp nẻo

Lại về chốn quê hương

Cho cuộc đời bình dị

Thênh thang giữa đời thường!

 

Đêm 5/10/2013

 Theo hoinhavanvn