/Cỏn con một sợi lông mày. Mà đem cột trái đất này vào anh/ Thơ Trần Mạnh Hảo

VIDEO

HỖ TRỢ

QUẢNG CÁO

LỊCH

LIÊN KẾT

Thơ

CHÙM THƠ TỨ TUYỆT

/Gió lên mạn ngược về xuôi. Da em trắng mọng một trời Sapa.../
CHÙM THƠ TỨ TUYỆT
 
VỚI SAPA

Gió lên mạn ngược về xuôi
Da em trắng mọng một trời Sapa
Ta nghe trời đất nở hoa
Rừng em mưa ướt, núi ta ngậm ngùi !


ĐÈO LONG LANH

Mưa non tình hé môi cười
Thời gian lắng đọng một thời xanh rêu
Ôm em lòng cứ suối reo
Xe êm đổ dốc qua đèo Long Lanh !


CHIỀU TUY PHONG

Bất ngờ gặp lại biển xanh
Mấy mươi năm buột tình anh chưa già
Mắt em cười mới hôm qua
Chút gì len lén chiều tà, Tuy Phong !

QUẢNG TRỊ ƠI

Trôi cùng Thạch Hãn mênh mông
Phượng hồng thắp lửa giữa lòng phố hoa
Cổ thành vững với phong ba
Áo em rợp trắng hồn ta, Nguyễn Hoàng !

CÀ PHÊ BIỂN

Tháp buồn nhốt gió Nha Trang
Qua cầu Xóm Bóng, Ba Làng, chiều nghiêng
Cà phê từng giọt không tên
Mười lăm ngày đủ nhớ quên, một đời !

HỒ THAN THỞ

Hồ Than Thở với mây rơi
Tiếng thông thỏ thẻ như lời ru nhau
Nhìn em tóc rối, lòng đau
Mai xa Đà Lạt biết sao cho vừa !

VỀ BÌNH HÒA

Đường về, trải nắng lưa thưa
Mặc Cần Dưng, những cơn mưa đâu rồi
Châu Thành, thương nhớ đầy vơi
Lòng ta còn đọng chút bồi hồi xưa !

GIÓ CHUYỂN MÙA

Đêm Bà Rịa, gió chuyển mùa
Thời gian đếm lại còn thừa xót xa
Phước Tuy, tình dẫu phôi pha
Mắt em cứ níu hồn ta đến giờ !

TÌNH VŨNG TÀU

Nắng vàng trải thảm Dinh Cô
Ta qua Núi Lớn, lên Hồ Mây xinh
Tiếng em khe khẽ gọi mình
Hương đêm Ô Cấp, men tình thắm môi !

PHƯỢNG BIẾT BUỒN

Biên Hòa thành cổ, bảy mươi
Em vào đệ tứ, ta đời gió sương
Ngô Quyền mùa phượng tiếc thương
Tình ơi, mai mốt đừng hờn dỗi nhau !

CÙ LAO DUNG

Vườn em rụng trắng hoa cau
Ta treo trăng giữa Cù Lao Dung buồn
Sóc Trăng ba ngã sông thương
Người dưng khác họ, ai còn nhớ ai !

HOA SIM TÍM

Tây Ninh mưa, tháng mười hai
Màu hoa sim tím, tóc dài bay nghiêng
Trảng Bàng rồi lại Tân Uyên
Ta xin giữ lại chút duyên ban đầu !

CẦN THƠ YÊU

Chim chiền chiện hót vườn sau
Em ngồi giặt áo trắng màu tay thơm
Đón em những buổi tan trường
Xe Lam Bình Thủy đâu còn, em xa !

VỀ ÔNG KHÂM

Năm mươi năm, gặp quê nhà
Vườn cây trái, bóng mẹ cha xa rồi
Ông Khâm, bàng bạc chiều rơi
Cà Mau ơi, ngập một trời nhớ nhung !

TÂN ĐỊNH MƯA

Nhà Bè sông rẽ nhớ mong
Qua Dinh Độc Lập nắng lồng áo bay
Đường về Tân Định chiều phai
Bên em ta muốn mưa hoài cả đêm !

MÀU MỰC TÍM

Thư tình mực tím còn nguyên
Luyến lưu đêm đó, ưu phiền đời nhau
Mỹ Tho, bốn chục năm sau
Thời gian trả lại bạc màu cố nhân !

BIỂN VĨNH CHÂU

Từ xa phố nhỏ Hộ Phòng
Bạc Liêu bão rớt mặn lòng Vĩnh Châu
Cá kèo kho mẳn, canh rau
Ta thương cô gái Tiều Châu, để lòng !

HƯƠNG CON GÁI

Em xa Mộc Hóa theo chồng
Bỏ sông Vàm Cỏ đôi dòng ngược xuôi
Gò Đen, hun hút bóng đời
Mà hương con gái chưa rời thơ ta !

VỊ THANH XA

Một thời khói chiến mù xa
Vị Thanh, Hỏa Lựu, bạn ta làm thầy
Lòng chưa quên được Cái Nai
Bao năm xa cách, mắt ai vẫn vuồn !

NHÁNH MÙ U

Thuyền trăng ai kéo cánh buồm
Chở giùm ta nhớ qua miền tương tư
Hương yêu giây phút tạ từ
Chia tay Rạch Giá, nhánh mù u đau !

CHIỀU CAO LÃNH

Chiều Cao Lãnh, phố lao xao
Cụng ly bằng hữu, biết màu thế nhân
Mắt tình con gái Nha Mân
Đời pha trong rượu lan dần trong ta !

HƯƠNG BẾN TRE

Trong mây trăng ở phía xa
Không gian để lạc hương hoa xuống trần
Gió luồn qua phía sau lưng
Trúc Giang đêm đó, bâng khuâng cả đời !

AO BÀ OM

Rủ nhau dạo phố, ngắm trời
Về Bà Om, ta ngắm người tình si
Trà Vinh biển nói hết đi
Mắt em như có điều gì, nói thêm !

EM VĨNH LONG

Hẹn rồi, cố ý em quên
Ta vô tình đợi, quen thêm một người
Xa rồi, Tống Phước Hiệp ơi
Trong ta vọng mãi một trời tiếng ve !

TRĂNG THẤT SƠN

Đêm nầy thao thức lắng nghe
Mưa từ An Phú, mưa về Núi Sam
Theo kinh Vĩnh Tế mơ màng
Ta treo trăng sáng bạt ngàn Thất Sơn !

NHỚ BÌNH DƯƠNG

Nhớ hoài con gái Bình Dương
Tặng ta nỗi nhớ, niềm thương mượt mà
Lái Thiêu để lại lòng ta
Bao la rớt lại bóng tà huy phai !

MƯA BÌNH PHƯỚC

Sương rừng vàng lệ, mắt cay
Bạn ta mắc võng Đồng Xoài, Lộc Ninh
Gái Xtiêng ơi, có chung tình
Thức đêm Bình Phước ru mình theo mưa !

THĂM PHAN THIẾT

Liên Trì chuông mãi đong đưa
Ta thăm Mũi Né, cát xưa xửa hồn
Poshanư, mắt huyền sương
Nhớ mùi bánh Rế, tình thương tình chờ !

CHIỀU QUẢNG NAM

Hải Vân, trời đất nên thơ
Ngũ Hành, mây gió đợi chờ ru nhau
An Khê còn đó, em đâu
Sông Hàn êm ả tím màu chiều rơi !

VỀ BÌNH ĐỊNH

Đồ Bàn theo tháng năm trôi
Trăng Hàn Mạc Tử sáng trời Quy Nhơn
Ngô Mây, cô bé dỗi hờn
Ba mươi năm, một giọt buồn nhói tim !

HUẾ TRONG TA

Áo em tím cả Tràng Tiền
Qua trường Đồng Khánh để quên hẹn hò
Thần Kinh, ta nợ tới giờ
Chưa quên gốc phượng bên bờ Sông Hương !

BAN MÊ NHỚ

Cây Kơnia, suối Ea Nuôl
Ta bên ngã sáu lạc đường Ban Mê
Chưa đi giáp quán cà phê
Nên còn để ý gái Ê Đê hoài !

HƯƠNG HOA SỮA

Hồ Hoàn Kiếm, trắng sương bay
Bên em phơi phới tháng ngày xuân xanh
Vẫn hương hoa sữa đưa tình
Mai xa Hà Nội, gọi mình nhớ thương !

EM HÀ ĐÔNG

Chập chờn bóng khói hình sương
Ta nghe trời đất tỏa hương quanh đời
Đêm nay giữa phố lạ người
Hà Đông em vẫn mặn mòi riêng ta !

TÌNH HỘI AN

Thời gian chầm chậm phía xa
Sông xưa bến cũ phôi pha nỗi buồn
Nói gì cho hết yêu thương
Mai xa phố cổ Hội An trả người !

ĐÊM RƯỢU CẦN

Hoa Ban nở rộ núi đồi
Ta lang bạt giữa nụ cười bao dung
Tình Dao, nghĩa Thái quen thân
Đêm chưa muốn sáng rượu cần cong môi !

TRÚC THANH TÂM
( Châu Đốc )
Nguyenkhoi gửi.