/Cỏn con một sợi lông mày. Mà đem cột trái đất này vào anh/ Thơ Trần Mạnh Hảo

VIDEO

HỖ TRỢ

QUẢNG CÁO

LỊCH

LIÊN KẾT

Thơ

CHÙM THƠ THÁNG 7 CỦA TRẦN ĐỨC TRÍ

/Dây tơ cháy dưới nắng chiều. Gốc cây cháy giữa trời yêu hóa sừng!/ Thơ TDT

CHÙM THƠ THÁNG 7 CỦA TRẦN ĐỨC TRÍ
.

BÀ ƠI

Kính dâng hương hồn Bà

 

Bà ơi cháu nhớ bóng Bà

Vào ra thấp thoáng như là sắp tan …

Gậy tre quờ nắng run run

Quết trầu thấm đỏ tươi trên môi già

Gà khuya gáy lạnh trăng tà

Lần mò cuối nẻo đồng xa Bà về

Taynhư còn cắp nón mê

Hồn còn đang ấm bờ đê sương mờ…

Nhớ nồi khoai luộc ngày xưa

Lòng Bà thương cháu bây giờ còn thơm

Đời người vất vả sớm hôm

Chỉ ao ước có niêu cơm thật đầy

Giá Bà còn sống đến nay

Quả cau nhỏ, miếng trầu cay dâng Bà

Thương ôi! Chân chậm, mắt lòa

Đường quanh, bước lạc đưa Bà về đâu?

Tiếng Bà gọi cháu đêm thâu

Tưởng như tiếng cuốc kêu đau sau vườn.

 

Cháu về ngày gió mưa chan

Mộ Bà phủ trắng muôn ngàn giọt rơi

Cháu đi ngang dọc đất trời

Trong tim ấm mãi những lời Bà ru …

  Hải Phòng, tháng 2/2000

 

 *

HỒN LIỆT SỸ

 

Người đi trong ánh vàng sao

Tuổi tên gửi Mẹ, hồn vào thiên thu

 

Hoá thân làm gió nâng cờ

Làm hương đồng lúa ru bờ tre xanh

 

Máu xương bồi đắp đất lành

Sống làm ngọn lửa, thác thành nước non.

 Đề bia nghĩa trang liệt sỹ

xã Phương Công, Tiền Hải, Thái Bình, 

27/07/2010

 

 *

LÊN CÔN SƠN HỌC ĐÁNH CỜ

“Anh hùng di hận kỷ thiên niên”

                                                Nguyễn Trãi

 

 Thăm Côn Sơn một chiều mưa

 Bâng khuâng tìm dấu người xưa lên đường

 Đất thiêng nương bóng anh hùng

 Trong vời chỉ thấy điệp trùng nước non.

 Bàn cờ trên đỉnh Côn Sơn

 Ai bày cuộc thế vuông tròn mà chơi

 Ngựa xe, tướng sỹ đâu rồi?

 Ngàn năm lưu hận máu rơi mưa nhoà

 Bút gươm vung, ánh chói loà

 Sao Khuê cháy mãi xót xa ngậm ngùi…

 Cờ xưa cuộc đã tàn rồi

 Núi sông lồng lộng bóng Người trong mưa

 Gió gào, thông réo, lau thưa

 Đất trời thét một tiếng thơ gọi hồn!

  Hải Phòng, tháng 12/2004

*

NẮNG TIỀN CHÂU

Tưởng niệm cụ Nguyễn CôngTrứ

 

Nặng lòng một khối tình quê

Yêu thương dẫn lối đi về nhớ mong...

Một vùng đất tiến về đông

Xanh tươi đồng lúa bên dòng Kiến Giang

Mái chèo khua động thời gian

Sông thiêng vọng một cung đàn tâm linh.

Buồm căng trăng gió Thái Bình

Hồn neo mây nước ân tình Tiền Châu

Tướng Công Uy Viễn giờ đâu?

Nhớ ai mà sóng bạc đầu, biển ơi!

Ban mai đánh thức mặt trời

Tiếng chuông ngân gọi mây trôi về chiều

Trăng buông thơ thẩn cánh diều

Thả hoa vàng xuống biển yêu thuở nào...

Tiền Châu mây trắng nắng đào

Bóng thông lồng lộng in vào trời xanh.

 Tiền Hải-Thái Bình, 15/03/2014

*

 

TIỄN XUÂN

 

Ai ngồi đếm tiếng chuông rơi

Vẳng nghe tiếng nhạn lạc trời mà đau

Xa xôi đứt mấy nhịp cầu

Vườn xưa còn ngát hương cau quê nhà?

Áo em mờ tím hoa cà

Mẹ già ngả bóng như là hoàng hôn

Xuân đi lành lạnh trong hồn

Mưa phùn gió bấc về chôn hoa đào.

  Hải phòng, tháng 03 năm 2014

 *

QUÊ HƯƠNG

 

Xa quê đã bao mùa lúa chín

Náo nức thu sang, rủ bạn về

Nghe vọng lại tự thời thơ ấu

Sáo diều vi vút một trời quê

Vẫn là đây: con đò quê mẹ

Lặng thầm nâng bước những đôi chân

Gió mưa thêm nặng tình sông nước

Qua bến đò xưa, ai cố nhân?

Mảnh vườn con la đà đôi cánh bướm

Dưới bóng tre ríu rít mấy con gà

Dòng sông già đi và nhỏ lại

Cánh buồm nâu trôi em mãi xa...

Những kiếp người xưa trong rơm rạ

Bỏ cháu con, cha về với ông bà!

Mẹ chống gậy bờ đê tràn gió bấc

Mắt loà một bóng ngóng con xa... 

Bao cuộc đời đã hoà vào trời đất,

Hồn phiêu diêu phẳng phất ánh thu vàng

Chiều tắt nắng, cánh dơi rơi chùa cổ

Gió buồn đưa vẳng tiếng chuông hoang...

Có ai hát lưng chiều thương nhớ

Hồn quê man mác những thôn làng

Tiếng hát thơm thơm hương cốm mới

Người về có hẹn nắng thu sang?

 Thu 2000

 

 *

NON NƯỚC

 

Ngày đi em vẫn còn

Tình như nước như non

Sông ôm hòn núi dựng

Như lời thề sắt son!

 

Hôm nay ta trở lại

Em đã có chồng con

Sông buông dòng lạnh lẽo

Núi đứng trơ một hòn.

Núi Non Nước, Ninh Bình, 1984.

 *

MỘT THOÁNG HƯƠNG EM

 

Cứ ngỡ trong mơ : em hiển hiện

Anh giang tay ôm hạnh phúc vào lòng

Nụ hôn kín, đoá trà my chớm nở

Con ong thầm hút nhụy bên trong…

Em dào dạt dâng anh triều sóng vỗ

Hai mươi năm nén lại hai ngày

Nợ trần ai hay duyên kiếp trước?

Một niềm yêu day dứt đến hôm nay.

Em vẫn thế: dịu dàng, thơm thảo quá,

Vẫn trắng trong, vẫn tươi thắm vô ngần

Một thoáng hương em anh để dạ

Giọt lệ tình reo nốt nhạc ngân …

16, tháng Hai, Mậu Tý

 *

 BUỒN

 

Chiêm bao tỉnh giấc mơ màng

Có người thiếu phụ nhớ chàng lãng du

Em về dệt mộng tương tư

Chàng đi như một áng thơ ngang trời

Em về quét lá vàng rơi

Chàng đi như sóng trùng khơi dạt dào

Em về khóc với trăng sao

Chàng đi phiêu bạt phương nào chàng ơi ?

Em về lạnh ngắt bờ môi

Chàng đi hé cửa cho hơi giá luồn

Em về tím tái hoàng hôn

Chàng đi có thấu cái buồn riêng em ?

  Thái Bình, 17/ 07/ 2011

 *

NÍN ĐI EM!

 

Nín đi em, ngủ đi em!

Cùng ta mơ tới một đêm mưa dày…

 

Hai người chung một vòng tay

Một hơi thở ấm tràn đầy tình yêu

 

Thuyền chìm lạnh bến cô liêu

Nin đi em, kẻo mưa xiêu Sài Gòn!

Hải Phòng, 31 /10/2009

 

 *

DIỀU ĐỨT DÂY RỒI!

Lời thôn nữ“Và tất cả những gì anh có-

 Chỉ ảo mờ như một bóng mây xa”

 

Diều tôi đã đứt dây rồi!

Gọi em sao cả đất trời lặng thinh?

 

Ơ kìa, trúc vẫn còn xinh?

Có thằng trộm nấp bên đình mò ra

Ơ hay, đào vẫn trổ hoa?

Vào mùa hết nhựa trời đà sang thu

Vườn em khói ảo sương mờ

Hồn tôi lạc lối bơ vơ tháng ngày

Sông em con nước đổi thay

Thuyền tôi một dạ chở đầy tình yêu

Duyên em nắng quái về chiều

Tình tôi hoa cỏ thấm nhiều sương mai

 

Gió hoang cạy cửa then cài

Dắt con diều mộng theo vài bóng mây

Diều bay về cuối trời tây

Dây tơ còn cuốn gốc cây buộc diều…

 

Dây tơ cháy dưới nắng chiều

Gốc cây cháy giữa trời yêu hóa sừng!

Hải Phòng, tháng Ngâu Tân Mão



[1] Cảm tác khi đọc tập thơ “Nắng Tiền Châu”- CLB thơ Nguyễn Công Trứ huyện Tiền Hải, Thái Bình.