/Cỏn con một sợi lông mày. Mà đem cột trái đất này vào anh/ Thơ Trần Mạnh Hảo

VIDEO

HỖ TRỢ

QUẢNG CÁO

LỊCH

LIÊN KẾT

Thơ

CHÙM THƠ THÁNG 6 CỦA TRẦN NGỌC MỸ

/Ngày qua ngày bền bỉ một khúc ca. Muốn níu anh bằng tình yêu bất tử…/ Thơ TNM

CHÙM THƠ THÁNG 6 CỦA TRẦN NGỌC MỸ


Bài 1: Chắc gì người đã nhớ em


Chắc gì người đã nhớ em

Mà đôi mắt biếc đan xen nỗi buồn
Rưng rưng
Lòng dạ bồn chồn
Mong manh chiếc lá
Mảnh hồn co ro...
*
Chắc gì người nhớ mà lo
Thương về nơi ấy
Con đò đơn côi
Bóng mình ôm lấy mình thôi
Căn phòng quạnh quẽ
Xa xôi đêm ngày...
*
Chắc gì yêu nhớ vơi đầy
Tim người khao khát sum vầy cùng ta
Sương khuya gió lạnh thiết tha
Ước vòng tay ấm mặn mà đầu môi
Em mong…hết đứng lại ngồi
Xin thời gian hãy nhanh trôi qua mùa
Đêm đông thương mấy cho vừa
Chắc gì ....
Chắc gì người nhớ mà mưa giăng lòng…

@@@

Bài 2: Tự dưng nỗi nhớ


Tự dưng nhớ đến cồn cào

Bên ô cửa nhỏ
Gió xào xạc
Em…
*
Tự dưng thèm ấm êm quen
Vòng tay mạnh mẽ đan xen ngọt ngào
*
Giữa dòng trôi nổi ồn ào
Đời thường khi nắng khi ào ạt mưa
Ngỡ quên
Mà nhớ lạ chưa
Ngả nghiêng mặt đất
Đung đưa bầu trời…
*
Tự dưng tha thiết nhớ người
Trái tim mây gió cứ bời bời
Em…
*
Tự dưng…
Rồi hoá thói quen
Ngày đêm  quay quắt
Bóng em ngóng về
Mong sao sống giữa bộn bề
Người  thương cũng nhớ lời thề và em…
 
@@@

Bài 3: NÍU



Chắc chắn rằng mùa xuân sẽ lại về

Cánh hoa đào thắm đỏ níu đê mê
Con chim sáo nhảy nhót giữa đồng quê
Gọi xuân xanh tiếng hót vọng ô cửa
 
Phượng níu hạ bằng bông hoa thắp lửa
Đốt nồng nàn bén cháy bờ môi khô

Đường tháng Năm mây gió vẽ vần thơ
Những con ong say yêu mùa cuống quýt…
 
Ừ bông cúc níu mùa thu xa tít
Gần yêu hơn bằng cánh mỏng manh vàng
Phố vào thu cho đôi mắt dịu dàng
Gió đưa hương thoảng ru lòng ngất ngây
 
Và rồi đông sẽ lưu luyến về đây
Vì thương nhớ một trời lưu ly tím
Hoa níu mùa bằng nụ xinh chúm  chím
Mặc gió lùa lạnh lắm những ngón tay
 
Qua năm tháng bốn mùa cứ đổi thay
Nhưng chẳng thể theo ngày đi xa mãi
Những loài hoa thương níu mùa mê mải
Hẹn ngày về cây khô sẽ trổ bông
 
Còn em đây có thể níu anh không
 Chẳng có hương thơm, chẳng có sắc đẹp
Trái tim trần tục bốn ngăn nhỏ hẹp
 Chỉ những nhịp đập luân hồi không dứt
Thương dạt dào như sóng biển bao la
Ngày qua ngày bền bỉ một khúc ca
Muốn níu anh bằng tình yêu bất tử…

                            Tran Ngoc My