/Cỏn con một sợi lông mày. Mà đem cột trái đất này vào anh/ Thơ Trần Mạnh Hảo

VIDEO

HỖ TRỢ

QUẢNG CÁO

LỊCH

LIÊN KẾT

Thơ

CHÙM THƠ THÁNG 10 CỦA NGUYỄN THỊ THÙY LINH

/Bóng bà nơi nao lom khom đan thổn thức. Chõng tre gãy đôi toang hoác chẳng ai ngồi!/ Thơ NTTL


CHÙM THƠ THÁNG 10 CỦA NGUYỄN THỊ THÙY LINH 


NẾU EM - THÌ ANH




Nếu em khóc, thì anh đừng dỗ

Cứ để nước mắt em nhẹ nhàng đem phiền muộn trôi đi

Thân đàn bà chuyện khóc cười ương dở

Anh ngăn lệ rồi, em biết trút vào đâu?

 

Nếu em giận, thì anh đừng đến

Em muốn vần vò tự thú với khoảng trời riêng

Em rất sợ bao dung anh nhạo cười tim em nhỏ bé

Nó chẳng thể ngủ yên!

 

Nếu em chạy, thì anh đừng đuổi

Thi thoảng chân cuồng muốn trốn nấp tình yêu

Khi cô quạnh thúc lòng em ngoảnh bước

Sẽ ùa về ôm anh riết thuở ban đầu.

 

Nếu em buồn, thì anh đừng nói

Câm lặng bên em đủ ấm dịu rồi

Anh cất tiếng, cõi tĩnh hồn rung vỡ

Em sợ thêm nghẹn đắng anh ơi!

 

Nếu em già, xin anh đừng nản

Mãi yêu anh bằng một trái tim tươi

Tơ nguyệt nào se ta một cặp

Nếu em - thì anh…

@@@


NẾU MẸ KHÔNG CÓ CON

 

Mặt trời vừa rực lửa

Mặt trăng đã cong tròn

Thời gian phi nước đại

Mẹ ngồi ngóng chờ con.

 

Trên mảnh thuyền chon von

Mẹ cha cùng chèo chống

Lửa ấm bữa quyện nồng

Nhưng có gì thiếu vắng?

 

Tiếng khúc khích trẻ thơ

Giục mầm trong giấc mộng

Đơm đầy bông khao khát

Mẹ chao vớt ngày mong.

 

Ngắm nụ hoa ngọt trong

Ngỡ miệng con chúm hồng

Khẽ đưa tay nhắp chạm

Sương mai lạc hư không.

 

Đêm dày trôi ngập ngừng

Sao còn chưa sáng trọn

Bình minh chưa choàng thức

Nếu mẹ - không có con…

@@@

CHÕNG TRE

 

Trước bà vẫn têm trầu, uống nước nơi đây

Chõng tre cót két rung êm những tháng ngày xa lắc

Ngày cháu thơ vẫn chưa hiểu hết bao mùi cơ cực

Lăn lộn nghịch ngầm trên chiếc chõng mềm run.

 

Bà khẽ khàng chăm chiếc chõng nằm ngang

Tỉ mẩn đan lên từng mắt tre gãy nứt

Cháu từng thích tiếng oằn mình kèn kẹt

Đâu biết mắt bà chõng đọng mấy buồn lo.

 

Chõng quen nhìn những bữa cơm đơn sơ

Tiếng cười ngọt thức dài hai bà cháu

Hay những đêm hè ngẩn người ngắm chùm sao đi dạo

Chõng nựng cháu nằm êm trên mỗi mảnh bé  thơ.

 

Nay trở về sao nơi ấy vắng hoe

Trái vườn bà đâu thi nhau chín rục

Bóng bà nơi nao lom khom đan thổn thức

Chõng tre gãy đôi toang hoác chẳng ai ngồi!
 



Nguyễn Thị Thùy Linh