/Cỏn con một sợi lông mày. Mà đem cột trái đất này vào anh/ Thơ Trần Mạnh Hảo

VIDEO

HỖ TRỢ

QUẢNG CÁO

LỊCH

LIÊN KẾT

Thơ

CHÙM THƠ LỤC BÁT II CỦA KIM CHUÔNG

/Bãi xa xanh thẳm một màu. Vầng trăng vàng ở hai đầu nhớ thương./ Thơ KC

CHÙM THƠ LỤC BÁT II CỦA KIM CHUÔNG


ĐƯỜNG LÊN KHAU PHẠ

 

 

   Xe đi qúa nửa ngày rồi

   Lạ chưa lại gặp quả đồi mới qua

  

   Núi như những cánh buồm xa

   Mây như sóng vỗ bao la trời chiều

   Còn tôi như một cánh diều

   Đường bay qua núi, qua đèo làm dây

 

   Đường lên Khau Phạ chiều nay

   Chừng như gió đã nghìn ngày chờ tôi

   Bước thêm bước nữa tới trời

   Bỗng dưng nhớ thế, chao ơi đồng bằng

   Bạn tình ơi. Bạn tình rằng

   Người đâu mà tiếng khèn gần đây thôi

   Ngày mai tôi đã xa rồi

   Một lần qua đủ một đời tôi yêu

   Ơi em cô gái bản Mèo

   Tay choòng phá núi gùi đeo bên mình

   Em như trôi giữa bồng bềnh

   Nắng lên Khau Phạ em thành nàng tiên

 

   Em về vùng gió Than Uyên

   Qua Mù Căng Chải hay lên Suối Giàng ?

   Đứng đây giữa đỉnh một ngàn

   Dẫu không chạm một tiếng đàn cũng rung

   Đồi chè vây giữa đồi thông

   Giữa trời cao lại vô cùng màu xanh  

   Em yêu tôi dối sao đành

   Bàn tay em xới thơm lành gạo nương

   Tôi còn vui với Púng Luông

   Hội xuân mở giữa nông trường cheo veo

 

   Đường lên Khau Phạ chiều chiều

   Lòng tôi cao mãi cao theo tầm nhìn.

                                                 K.C

 

 @@@
 

 HỠI MÀU TRĂNG XA

 

 

Thật rồi tôi đã xa em

Trăng ơi, còn sáng thâu đêm làm gì

 

Tôi nào muốn dứt tình đi

Nhưng lân la ở đây thì được sao

 

Tóc em hương toả ngạt ngào

Đêm về tôi ngủ thế nào được em

Còn đây hai sợi tóc mềm

Tôi cầm lòng cứ rối lên bời bời

 

Dùng dằng em tiễn chân tôi

Qua cầu chỉ sợ lại ngồi thương nhau

Hội chèo mở suốt đêm thâu

Điệu chèo em hát tặng màu gió mây

Sao tôi thương nhớ dường này

Em thì cứ trẻ, tôi hay chạnh lòng

 

Đêm trăng trên đất Cổ Rồng

Vầng trăng đẹp quá tôi không nỡ nằm

Gió như ai nói thì thầm

Đến ông trời cũng chẳng cầm nổi đâu

Hội chèo còn hẹn năm sau

Rồi ra sao nữa, hỡi màu trăng xa ?

Chưa ai là của ai mà

Chợt mưa, chợt nắng, hai ta chợt buồn

 

Này em, muôn dặm nẻo đường

Phía xa tít tắp liệu còn trăng em ?

 

@@@

 

TÔI ĐI XEM TÍCH CHÈO NÀY

 

 

Đêm xuân

               xem hội hát chèo

Tích Trương Viên với tích Kiều Nguyệt Nga

Là gì câu chuyện đã xa

Mây xưa, gió cũ đã qua kiếp người

 

Tôi đang trẻ thế ở đời

Tôi tìm gì để tôi người mới lên ?

“Vãn cầm”* đau khúc nhân duyên

“Tò vò”** giăng mãi nỗi niềm sầu đong

 

Lòng ai “chút nghĩa đèo bòng”

Người nghìn xưa vẫn như lòng ta thôi

Mà sao, cái đẹp trên đời

Lại hay chịu cảnh dập vùi khổ đau

 

Nỗi buồn dễ lặn vào nhau

Thế gian còn lắm nỗi sầu nổi nênh

 

Câu chèo em hát bồng bênh

Cho ta hiểu lắm thác ghềnh là ta !

 

Không chi đơn lẻ đâu mà

Tôi là tôi đấy. Tôi là ai đây

 

Tôi đi xem tích chèo này

Để tôi hiểu với ngàn ngày … Ngoài tôi !

                                                 K.C

(*).(**) Tên làn điệu chèo.

 

 @@@

 

 

VIẾT Ở THUẬN VI         

      Tặng làng vườn Thuận Vi

 

 

 

Mặt trời mọc ở vòm cây

Vầng trăng cũng tự nơi này hiện lên

 

Đi quanh mấy khúc đê mềm

Thuận vi ơi, buổi tôi tìm gặp em

 

Chợ làng đang buổi đông phiên

Thúng em đội khoảng trời riêng trên đầu

Lời mời mọc có gì đâu

Chỉ nghe mà đã mê nhau mất rồi

 

Tôi thầm gọi Thuận Vi ơi

Tên quê đẹp tựa tên người tôi yêu

Quê em táo lắm, cam nhiều

Tôi về hái quả kịp chiều sang sông

 

Ở đây mây gió bềnh bồng

Cây như người đứng nối vòng tay xanh

Ở đây em gái hiền lành

Em như là quả trên cành tươi non

Hình như cái đẹp dễ buồn

Dễ cô đơn đến ngọn nguồn hồn ta

 

Tôi không nhớ lối về nhà

Cây giăng bốn mặt, hương hoa bốn mùa

Tôi chờ trong ngọn gió đưa

Chờ trong chùm quả em vừa bước ra

 

Đa tình đến thế là ta

Chiều nay lạc giữa bao la làng vườn.

 
@@@
 

NƠI ẤY

           Tặng một người lính đã hy sinh

 

Bây giờ chỉ thấy lắng im

Một vùng sông ngọn sóng tìm bờ xa

Mây như vạt áo mẹ già

Nâu như sắc đất hong qua nắng vàng

 

Bây giờ đâu vết thời gian

Cái đêm bom dội vệt làng cháy thiêu

Vầng trăng đưa tiễn người yêu

Vàng trong chớp đạn, tám chiều lửa giông

Người yêu đợi ở cánh đồng

Nhưng người yêu ấy đi không trở về

Chỉ còn hoa dọc triền đê

Mình em cầm giữ câu thề gửi trao

Chỉ còn đêm đổ mưa sao

Lúa vàng lên mặt đồng bao mùa chờ

Mặt sông chưa thế bao giờ

Sóng cồn lên gọi đôi bờ tâm tư

 

Bây giờ sông đứng hát ru

Giàn hoa phơi bóng mùa thu chân cầu

Bãi xa xanh thẳm một màu

Vầng trăng vàng ở hai đầu nhớ thương.

 

 KC