/Cỏn con một sợi lông mày. Mà đem cột trái đất này vào anh/ Thơ Trần Mạnh Hảo

VIDEO

HỖ TRỢ

QUẢNG CÁO

LỊCH

LIÊN KẾT

Thơ

CHÙM THƠ CỦA TUẤN ANH

/muộn rồi, dưới nước sâu thút thít. mỗi cái mồi đã chết. mang thai…/ Thơ Tuấn Anh

CHÙM THƠ CỦA TUẤN ANH

 

TRONG MƠ NGỦ

 

vê bàn tay theo thói quen

ngược chiều

quanh về chân dốc

 

tập làm quen khi trống trơn

như cánh cò, tự dũi vào lòng khi ngủ

bắt đầu

 

hân hoan cánh tay trong rừng lá

nơi chúng ta cất lên những nguyên âm dịu dàng

giao mùa

 

nắm chặt

vòng quanh đi trên số không

vòng quanh chải lại mái đầu

lộn ngược

 

đợi người

gọi tên…

 .

 

.
 

NGỒI CÂU CÁ Ở ĐÌNH VŨ

 

những lưỡi câu ngậm mồi tảng lờ

lép vào dòng nước co ro

như chú kiến đang bu về tổ

 

thi thoảng đung đưa như trôi

thi thoảng giật mình làm dáng

những mồi câu vẫn sống

nhưng thực ra chúng đã chết rồi

 

những con cá ăn kiêng

thông điệp của loài hoa sen, muốn nhắc lại cùng với cây cỏ

bằng vài chiếc bong bóng sáng

tròn xoe

 

trên bờ sông, chiếc mũ giả ngủ

cái giỏ mơ cái hom làm thơ

bên cây chuối nhiều hoài bão

 

muộn rồi,

dưới nước sâu thút thít

mỗi cái mồi đã chết

mang thai…

 
@@@ 

 

BÊN Ô CỬA

 

đồ đạc đã xếp lại

dịch chuyển bức tranh sơn mài xa rời chỗ cũ

vòng tràng hạt trên tay

mong mình không vấn nạn

 

đã thôi, không muốn nhắc lại điều vẫn thuộc

đã thôi, quay gần đủ một vòng tròn

qua sân

 

mùa hạ lại có cớ lết vào cửa sổ

có cớ làm chiếc chuông reo

rã rời

 

trong căn phòng thực hư

vài đốm nắng bay nhí nhách

vẽ lên bàn những nốt nghuềnh ngoàng

bên ô cửa trống không

 

buộc lại cây đèn cũ

nhìn về ánh sáng cũ

lại thấy mình trên con đường cũ

tìm

 

khuôn mặt mình có cũ…?

 

 Tuấn Anh
Trích trong tập "Thổi thành trắng" NXB Hội Nhà văn VN 2015