VIDEO
Tin nóng
QUẢNG CÁO
LỊCH
LIÊN KẾT
Thơ
“Son” và những bài thơ khác
/khi những con chữ này rơi khỏi tay em. Lá từ bi nào cất lời được nữa.../ Thơ LTM“Son” và những bài thơ khác
(Lữ Thị Mai)
Son
I.
Nàng trở gót trong mùi hương điên loạn
buổi hè huyết dụ sặc hơi son
vài thiếu nữ đành nói lời trăn trối
nỗi ngây thơ chưa kịp giãi bày
nàng bỏ mặc môi khô
giã biệt những nụ cười tô vẽ
bỏ loài người buồn vui chật vật
nàng đi tìm ngôn từ mười lăm
thuở ấy tự đỉnh chiều áp thấp
mỏm vực mưa ai đó gieo mình
một màu sắc nhọn như đinh
trổ vào lênh loang nhớ
nàng trở gót giữa căn phòng nho nhỏ
con búp bê chưa kịp khóc bao giờ
vẫn nằm đó chờ tô vẽ
hóa kiếp vào hình bóng chủ nhân
nàng rót nỗi đời phân vân
son môi bỗng thịnh hành
màu lửa.
--
Quán Lá
Trong tiếng thở dài của anh
ai đó đã lơ ngơ tìm đến
le lói như đốm thuyền
Quán Lá xa mù cát hoa
ta ngụp giữa mùi hương rất lạ
quả phi lao khô trôi trên sóng bạc đầu
cạnh Bến Thốc có quá nhiều gió chướng
lớp lớp cá chuồn khỏa lấp đại dương
bờ cõi thầm thì nỗi đau bạc nước
anh chú bé vạn chài xưa khuất
em kiêu kì viên ngọc trai đen
quặn thắt bởi nghìn năm biển mặn
tự nhủ lòng đôi ta còn lại
một đời hao kiệt mắt xanh
một đời tròng trành u uất
nửa khuya trong quán bảo nhau
nơi này để tiễn đưa nỗi buồn
bằng những cơn say dài rộng...
(Đồ Sơn, tháng 6)
--
Cuối
Em vẫn nằm bên cửa sổ
chờ anh mang về vài quả cherry
bức tường loang có con mèo mũi trắng
nằm thở khan cạnh khóm hoa quỳnh
chắc em cũng quên rồi
nếu anh không nhắc lại
chiếc áo màu mây hay tro nguội cuối trời
em đã đẹp với mỏi mòn dang dở
người đàn bà ngày ngày đi chợ sớm
người đàn ông chăm từng nhánh cây buồn
tách café tàng hình vị đắng
góc phố mình bằng lặng nghĩa trang
một nỗi đau chưa thoát vùng áy náy
một lặng câm không thể giãi bày
một tiếng chim nửa vời tha thiết
một dáng nằm êm êm
những người hàng xóm hỏi anh
em đi đâu bỏ lại lời sau cuối
và đêm đêm thêm con mèo trắng mũi
lạ hơi người vờn bóng trăng suông.
--
Lễ chùa
Ngày mưa khập khiễng về thăm
bên kia Tây hồ bên này Trúc Bạch
bên du thuyền thong dong bên mục lòng miếu nhỏ
gió sương đôi hướng thì thầm
người đợi chiều lam hóa sóng
tiếng tiêu xưa ám khói đôi bờ
lỡ hẹn từ ngày em dệt lụa
cung nữ bấy giờ vắng xa
mưa rồi sao ta vẫn khát
nhịp môi mọng đỏ hoàng hôn
gốc đa có người hỏi chuyện
đẩu đâu dắt díu nhau về
mưa rồi sao ta vẫn khát
nhịp chân chầm chậm nơi này
gốc đa có người quét lá
lặn vào mắt biếc muôn cây.
--
Bài thơ chưa đặt tên
“Rừng ơi hãy giữ cho bền nhé
Những cành hoa phai quá không đành…” (T.C.S)
Em gửi cho anh bài thơ
một phiến hoa vừa rụng
cụm lá từ bi đã rũ xuống sân nhà
ta bên nhau khoảng thời gian chật quá
có thể mình sẽ bình yên sau đó
trước chân trời mang sắc vóc hoàng hôn
trước vườn tượng khoác màu mây trắng
trước loài hoa phai quá không đành
em gửi cho anh
những con chữ đang bắt đầu hấp hối
đơn giản vì phút cuối
đến nỗi cô đơn cũng muốn được trở về
anh ở nơi nào sao em không thấy rõ
lúm đồng tiền lãng đãng xưa quen
khi những con chữ này rơi khỏi tay em
lá từ bi nào cất lời được nữa
em gửi cho anh bài thơ
sau đó
rất nhiều vân vi
xa quá
không đành.
--
L.T.M
Theo vanviet